Yến Tuyền nhìn quanh, không nghĩ ra cách gì hay nên đành vào quán trà gần đó ngồi câu giờ.
Lúc này, ánh nắng mặt trời đã qua thời điểm rực rỡ nhất, từng làn gió mát nhè nhẹ thổi qua, bây giờ chính là thời điểm thích hợp để làm việc. Trong quán trà không có nhiều người, ngoài bàn của bọn họ thì còn có một ông lão vừa ngồi uống trà vừa trêu chim.
Trong lồng có một con chim họa mi đang nhảy nhót lung tung, miệng hót líu lo không ngừng, Yến Tuyền đang nghĩ cách nên nghe thấy âm thanh này thì cảm thấy thật ồn ào, khiến nàng không thể tập trung tinh thần được, chỉ có thể liên tục uống trà để giải tỏa cơn bức bối trong lòng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vốn tưởng thế này đã khó chịu lắm rồi, không ngờ sau đó lại có hai đứa trẻ khoảng mười mấy tuổi rượt đuổi nhau trong quán trà, tiếng cãi lộn hòa cùng tiếng chim hót càng khiến người ta đau đầu. May mà ông chủ quán trà kịp thời quát bọn chúng, thế mới biết hai đứa trẻ này là con trai ông chủ.
"Sao lại chạy ra đây đuổi nhau hả? Đã học thuộc lòng [Lễ Thư] mà Lâm phu tử giao chưa?"
Nhắc đến Lâm phu tử, hai đứa trẻ lập tức nghiêm túc lại, vội nói: "Chúng con thuộc rồi, thuộc lòng rồi ạ!"
"Tốt lắm! Để ta kiểm tra một đoạn xem." Ông chủ lấy sách ra đọc: "Nhân đạo kinh vĩ vạn đoan..."
"Quy củ vô sở bất quán, dụ tiến dĩ nhân nghĩa, thúc phược dĩ hình phạt, cố đức hậu giả vị tôn, lộc trọng giả sủng vinh, cho nên lấy bốn bể một nhà mà chỉnh đốn vạn dân..."
*Trích Kinh Lễ - một quyển trong bộ Ngũ Kinh của Khổng Tử ghi chép về lễ nghĩa của thời xưa. Tạm hiểu nôm na đoạn trên là chỉ quan hệ luân lý giữa người với người trong xã hội.
Hai đứa trẻ ngồi thẳng lưng, gật gù đọc thuộc lòng, thoạt nhìn rất có quy củ, hoàn toàn không giống dáng vẻ vừa đuổi đánh nhau vừa nãy. Yến Tuyền cảm thấy âm thanh này còn hay hơn cả tiếng những viên trân châu rơi vào khay ngọc, nàng vội nói với Tống Thanh Dương: "Sau khi Triệu phu tử rời đi, trong nhà không mời tiên sinh nào khác, biểu ca có muốn đi xem thử vị Lâm phu tử này không? Ta thấy hai tiểu công tử này học tập rất tốt, nhìn rất lễ phép, có lẽ vị Lâm phu tử này là một người có bản lĩnh."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Theo lời Ngôn Tất Giản nói, Lâm tú tài rất nổi tiếng ở đây, có lẽ vị Lâm phu tử này chính là người nọ.
Tống Thanh Dương còn chưa kịp trả lời đã nghe ông lão đang ngồi bên kia trêu chim nói: "Vị cô nương này thật tinh mắt! Vừa nhìn đã biết người ta có quy củ, Lâm Vân Trình này tốt thì tốt thật nhưng vấn đề là quá quy củ, cứng nhắc, dạy vỡ lòng cho người thì được chứ không dạy được điều gì sâu hơn."
Quan điểm của ông chủ quán trà và ông lão chơi chim lại khác nhau nên không nhịn được phải ngắt lời: "Quy củ mới tốt, may mà có Lâm phu tử dạy bảo nên hai con khỉ con nhà ta mới biết chữ, biết lễ nghĩa, ai gặp cũng khen."
Ông lão lắc đầu, không tranh luận với ông chủ mà chỉ mở lồng chim trong tay ra.
Chim họa mi lập tức bay vọt ra ngoài quán trà, lao vút lên tận trời xanh, ông lão vỗ vào chiếc lồng không, nói: "Đây chính là quy củ."
Ông lão vừa dứt lời, chim họa mi lại bay về, nhảy nhót chốc lát ngoài cửa lồng rồi tự chui vào trong.
Ông lão thong thả đóng lồng chim lại, còn nói: "Đây cũng là quy củ."
Yến Tuyền hiểu được câu nói trước của ông lão, cái lồng là quy củ, chim chóc là con người bị trói buộc, muốn xông lên phá bỏ mọi giới hạn đến vươn tới tự do. Nhưng sau đó chim chóc lại tự chui vào lồng là sao? Ý là con người chủ động tiến vào quy củ, chủ động bị trói buộc sao?
Nghĩ mãi cũng không hiểu, Yến Tuyền đang định hỏi ông lão thì ông cụ chẳng cho nàng cơ hội, vừa nói xong thì lập tức cầm lồng chim đứng dậy.
"Ông lão này là ai vậy?" Yến Tuyền hỏi ông chủ quán trà.
"Ông ta chẳng phải nhân vật gì cả, chỉ là một lão già ngày nào cũng xách lồng chim đi dạo khắp nơi thôi."