“Cách này của ngươi không ổn thỏa cho lắm, cho dù Tam biểu tẩu trúng xuân dược cũng chưa chắc sẽ tìm đến gian phu, không phải còn có Tam biểu ca sao?” Yến Tuyền nghi ngờ nói.
“Nàng ta sẽ không tìm Tam gia, bởi vì có tìm cũng vô dụng. Chuyện này không nói rõ ràng trong chốc lát được, ngươi cứ nghe ta.”
Yến Tuyền trầm ngâm một lát rồi hỏi tiếp: “Thế phải lấy xuân dược ở đâu?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Ngươi đi theo ta.”
“Bây giờ ư?” Yến Tuyền nhìn sắc trời, giờ đã là đêm khuya.
“Biểu tiểu thư có biết Thái Cấn Sinh làm việc trong hậu hoa viên hay không?”
“Có.”
Thái Cấn Sinh đã hơn năm mươi tuổi, vóc dáng không cao, trên mặt còn có một vết sẹo vừa dài vừa đen, trông cực kỳ xấu xí, nhưng ông ta lại có tay nghề trồng hoa rất giỏi, mùa đông cũng có thể trồng ra loại hoa mùa hè.
“Vì gương mặt xấu xí nên mãi đến đầu năm nay Thái Cấn Sinh mới cưới được một quả phụ làm thê tử. Nương tử kia quyến rũ yểu điệu, là hồ ly tinh có tiếng ở quanh đây. Nam nhân phía trước bị nàng ta ép khô, cạn tinh kiệt sức mà chết. Thái Cấn Sinh có thể cưới được nàng ta đều do một loại thuốc mà ông ta dùng hoa cỏ chế ra. Nam nhân dùng thứ thuốc đó thì có thể tráng dương, nữ nhân dùng thì có thể gia tăng ham muốn. Rất nhiều người trong phủ đều tìm ông ta mua loại thuốc này để tăng thêm niềm vui chốn khuê phòng, còn có cả người bên ngoài phủ nghe danh đến để mua thuốc.”
Yến Tuyền không ngờ trong phủ còn có chuyện như vậy, chẳng lẽ nàng phải đi tìm Thái Cấn Sinh để mua thuốc sao? Vậy thì xấu hổ biết bao!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Không cần phải mua. Biểu tiểu thư chỉ cần tranh thủ lúc đêm đen, tìm một nhà từng mua xuân dược lại canh phòng lỏng lẻo để trộm một lọ là được. Chỉ cần làm sao cho thần không biết quỷ không hay, vậy thì không ai nghĩ tới việc biểu tiểu thư sẽ đi trộm xuân dược cả.”
…
“Xem ra ngươi đã lên kế hoạch xong xuôi hết cả rồi.”
Lộ Nhi cười, ý bảo Yến Tuyền đi theo nàng ta.
Có nên đi không? Yến Tuyền do dự một lát nhưng rồi vẫn khẽ khàng đuổi theo.
Cửa viện nơi nàng ở không khóa lại vào buổi tối, chỉ có khóa ở bên trong. Người ở trong có thể đi ra ngoài, người ở ngoài lại không thể vào được.
Yến Tuyền cẩn thận mở cửa rồi lại cẩn thận khép hờ của lại, sau đó chạy rón rén theo sau Lộ Nhi đến trước cửa viện nơi ngăn cách giữa hậu viện và tiền viện.
Cánh cửa này đã khóa chặt, không mở ra được.
Yến Tuyền vỗ ngực thở hổn hển, nghe Lộ Nhi nói: “Kẻ phụ trách trông cửa họ Khâu, mới vừa thành thân được nửa năm, vì phải thường xuyên mở và đóng cửa viện nên nhà hắn ta thường không khóa cửa khi đi ngủ. Hai hôm trước ta thấy hắn ta tìm Thái Cấn Sinh mua thứ thuốc kia, chắc chắn bây giờ vẫn còn, ta vào trong dò đường trước.”
Lộ Nhi nói xong liền bay vào bên trong căn phòng nhỏ, nàng ta là quỷ nên có thể trực tiếp bay vào xuyên qua cánh cửa.
Yến Tuyền khom lưng quan sát xung quanh, đã qua thời gian tắt đèn, bốn phía đen như mực, chỉ có mấy chỗ rẽ là có vài chiếc đèn lồng đang chiếu sáng.
Lộ Nhi rất nhanh đã ra ngoài, nói: “Khâu Nguyên không ở nhà, thê tử của hắn ta đang ngủ một mình. Chúng ta phải mau chóng vào tìm, tốt nhất là rời đi trước khi Khâu Nguyên trở về, nếu không thì phải đợi bọn họ ngủ mới đi được.”
… Yến Tuyền bỗng thấy hối hận vì đã tới đây.
“Biểu tiểu thư, người* còn suy nghĩ cái gì thế? Mau vào tìm đi.”
*Trong raw nữ quỷ này lúc gọi ‘ngươi’ ngang hàng, lúc gọi ‘người’ tôn kính, không phải do team gõ lỗi đâu nhé.
Lộ Nhi thúc giục, chuyện đã tới nước này, nàng chỉ có thể cắn răng tiếp tục. Yến Tuyền thầm nhẩm “sống sót, sống sót”, sau đó hít thở sâu, ổn định nhịp thở rồi nhẹ nhàng đi về phía nhà Khâu Nguyên.
Đúng là cửa không đóng, vừa đẩy nhẹ đã mở ra. Gian phòng không rộng cho lắm, bên trong có một cái bàn, mấy cái ghế, một chiếc giường, một cái tủ gỗ to, còn có cả cái bàn trang điểm, bên trên vẫn dán chữ “hỉ” đỏ thẫm.
Yến Tuyền nhắm đến bàn trang điểm đầu tiên, bên trên đó có không ít chai lọ vại bình, có lẽ xuân dược đang ở chỗ đó.
Tuy gian phòng nhỏ nhưng lại có rất nhiều đồ vật linh tinh, trong phòng không đốt đèn, Yến Tuyền chỉ có thể mượn chút ánh sáng le lói của ánh đèn trên hành lang để từ từ né tránh mấy món đồ trên sàn.
Nương tử trên giường đang ngủ ngon lành, có lẽ là vì quá nóng nên nàng ta chỉ mặc một cái yếm duy nhất, đến quần cũng không mặc, thân hình trắng trẻo nõn nà càng có vẻ xinh đẹp hơn dưới ánh sáng mờ ảo, đến một nữ tử như Yến Tuyền cũng không nhịn nổi mà ngắm nhìn đôi lần.
Yến Tuyền đã xem qua tất cả chai lọ vại bình trên bàn trang điểm, đều không phải lọ mà bọn họ muốn tìm, nàng chỉ đành tìm kiếm ở chỗ khác.