Biểu tiểu thư chỉ muốn sống tiếp

Nàng ta không hài lòng nên muốn quyến rũ y, nhưng dù nàng chỉ phát ra dù chỉ một âm thanh xấu hổ nào y cũng muốn dừng lại. Y muốn nàng ta phải kìm nén, chịu đựng, đừng kêu ra tiếng, đừng để người ta nghe được, nếu không sẽ mất mặt xấu hổ.
 
Lần nào bọn họ cũng bắt đầu trong im lặng rồi lại kết thúc trong yên ắng, sau đó ai ngủ thì cứ ngủ. Ngày này qua ngày khác, năm này qua năm khác, tuần này qua tuần khác, cuộc sống chẳng có một điểm thăng trầm hay vui thú nào, chỉ có quy củ và quy củ. Nàng ta càng ngày càng nhớ đến cảm giác sung sướng khi bị Đạo Viên Tử ôm vào lòng, sờ xương đoán mệnh.
 
Thế là, nàng ta bắt đầu vô tình hay cố ý hỏi thăm tin tức về Đạo Viên Tử. Ngày đó, cuối cùng nàng ta cũng lấy hết dũng khí đi đến sạp hàng của Đạo Viên Tử, hắn ta không còn nhớ nàng ta nữa nên chỉ hỏi: "Phu nhân muốn xem ngày hay xem bát tự?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Nàng ta chỉ dám thì thầm: "Tiên sinh có còn sờ xương đoán mệnh không?"
 
Lúc này Đạo Viên Tự mới nhận ra nàng ta, hắn ta đưa nàng ta về nhà, lại giúp nàng ta sờ xương một lần nữa. Lần này, hắn ta dùng chính cây gậy thịt để sờ vào trong động thịt. Sau khi sờ xương, đoán mệnh xong, cơ thể nàng ta mềm nhũn như người không xương, mà trái tim cũng mở theo. Nàng ta không muốn sống theo quy củ nữa!
 
Từ đó trở đi, cứ có thời gian là nàng ta lại đi tìm Đạo Viên Tử sờ xương, dần dần, thỉnh thoảng Đạo Viên Tử cũng đến nhà nàng ta. Bình thường, ban ngày Ngôn Tất Giản chẳng bao giờ ở nhà, không ngờ hôm đó lại trùng hợp bị y bắt gặp.
 
Nàng ta rất sợ, thật sự rất sợ, sợ bị cha biết sẽ dùng thước gỗ đánh mình. Trong cơn xúc động, nàng ta chẳng còn nghĩ được chuyện gì khác nữa, thế là cầm ấm trà lên đánh Ngôn Tất Giản.
 
"Nghiệp chướng! Đúng là nghiệp chướng mà!" Lâm tú tài đấm ngực dậm chân, lập tức trở tay tát cho Lâm phu nhân bên cạnh một phát: "Đều tại ngươi mang cái tên sao chổi kia về mê hoặc con ta!"
 
Lâm tú tài không muốn thừa nhận vấn đề là ở mình, đột nhiên, Yến Tuyền nhớ tới ông lão với cái lồng chim, bây giờ nàng đã hiểu chuyện chim chóc bay về có nghĩa là gì rồi.
 
Chim chóc bị giam lâu ngày, trong nhận thức của nó, bị giam trong lồng mới là điều đúng đắn, dù có thả nó ra thì nó vẫn biết bay về, cam tâm tình nguyện ở trong lồng làm thú vui cho con người.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Con người bị quy củ trói buộc quá lâu cũng thế, họ sẽ không biết quy củ này đúng hay sai, mà dù có có biết là sai thì cũng không dám nhảy ra ngoài.
 
Nghĩ đến đây, Yến Tuyền cởi cái mũ trùm đầu xuống rồi ném thẳng ra ngoài. Quy củ bắt nữ nhân ra ngoài phải đội mũ trùm đầu quá đáng ghét!
 
Hoa Dung không biết suy nghĩ của Yến Tuyền nên chỉ nghĩ nàng tức giận sau khi nghe chuyện của Lâm Hà Sinh, thế là vội vàng chạy đi nhặt cái mũ về. Nhìn cái mũ trùm đầu tầng tầng lớp lớp, nàng không khỏi thở dài, chỉ một mình nàng nhảy ra thì có tác dụng gì đâu? Có vô số người sẽ kéo nàng quay lại, bảo nàng phải tuân theo quy củ, nhưng cái này chẳng phải là quy củ gì, đó là áp bức!
 
Lâm tú tài chết sống không thừa nhận là do sai lầm của mình đã hại cả đời nữ nhi, ông ta chạy xuống bếp lấy con dai ra, định bắt Lâm Hà Sinh tự vẫn để tuẫn tiết cho Ngôn Tất Giản, nhằm che giấu chuyện nàng ta vụng trộm, giết phu.
 
Nhưng Tống Thanh Dương đã ngăn cản rồi đưa bọn họ đến nha môn.
 
Lúc Tống Thanh Dương không ở bên cạnh, Yến Tuyền tranh thủ nói mấy câu với quỷ hồn của Ngôn Tất Giản, vừa nãy y đã nghe từ đầu đến cuối.
 
"Có những người làm thầy người khác nhưng thật ra lại là dạy hư học trò, ta cũng là một tên ngốc, coi lời nói của ông ta như báu vật, may mà học trò của ta vẫn còn nhỏ, vẫn còn cơ hội thay đổi nhận thức." Ngôn Tất Giản thở dài nói.
 
"Ngươi có muốn nói gì với Lâm Hà Sinh không? Ta có thể chuyển lời giúp người."
 
"Không cần, một khi chuyện này bị bại lộ thì nàng ta cũng không sống được lâu, đợi sau khi nàng ta chết rồi ta sẽ tự nói với nàng ta."

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui