Hoa Dung ngẫm nghĩ một lúc lâu, Yến Tuyền cũng trầm ngâm, suy đi nghĩ lại, nàng nói ra trước Hoa Dung: “Vai gánh hai nhà à?”
Lời nói của Yến Tuyền cắt ngang dòng suy nghĩ của Hoa Dung.
Hoa Dung gật đầu: “Có lẽ là thế.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vai gánh hai nhà hay còn gọi là thừa tự hai nhà, tức là một nam nhi gánh vác hai gia đình, cưới hai lần vợ, lần lượt để lại nòi giống đời sau cho mỗi gia đình.
Đệ đệ không thể sinh con nên để ca ca song sinh của mình nối dõi tông đường giúp cũng là điều rất có khả năng.
“Ngươi còn nhớ ra gì nữa không?” Yến Tuyền hỏi Hoa Dung.
Hoa Dung gật đầu: “Nhờ có lời nhắc nhở của biểu tiểu thư, nô tỳ đột nhiên nhớ tới rất nhiều chuyện. Từ sau khi nô tỳ phát hiện mình mang thai, đại phu dặn dò ba tháng đầu không thể ngủ chung, ông ta nhịn nửa tháng thì không nhịn nổi nữa, không ngừng làm loạn với nô tỳ. Nô tỳ một mực từ chối vì muốn tốt cho đứa bé, dần dần ông ta không nhắc tới nữa, nô tỳ chỉ tưởng ông ta nghĩ thông rồi nên không đắn đo nữa, cũng vào khoảng thời gian đó, đệ muội ta mang thai.”
“Bây giờ nghĩ lại, có thể họ đã thông đồng với nhau từ lúc đó. Thời gian mang thai, có lần nô tỳ từng bảo ông ta ghé tai vào nghe tiếng con, ông ta hưng phấn nói: Vẫn là đứa bé lớn hơn vài tháng đá mạnh hơn. Khi ấy nô tỳ mới biết ông ta từng nằm sấp lên bụng đệ muội nghe tiếng con cử động.”
“Lúc ấy ông ta giải thích rằng đệ đệ không có kinh nghiệm nên nhờ ông ta nghe giúp. Sau này có một lần ông ta uống say, về rồi nâng ngực nô tỳ lên vừa mút vừa lẩm bẩm oán giận: Sao đệ muội có sữa rồi mà nô tỳ còn chưa có? Sau khi tỉnh rượu, ông ta giải thích nói là đệ đệ vô ý nói với ông ta, ông ta mới muốn mút thử ngực nô tỳ xem.”
“Lần nào nô tỳ cũng tin lời ông ta, bây giờ xem ra tất cả đều đáng ngờ.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Theo như ngươi nói, trong lúc đệ muội ngươi mang thai, ông ta còn thân mật qua lại với bà ta, nghe tiếng con rồi cả mút ngực, cái này thì khác gì phu thê thực sự đâu. Loại chuyện này không thể nào một mình ông ta muốn là làm được, chắc hẳn đệ muội kia cũng không bình thường phải không?”
“Đệ muội... Bình thường không như thế, có điều trước đó đệ muội rất thích so sánh trượng phu Trình Cửu Lưỡng với ca ca Trình Lục Văn, đệ muội nói cùng một mẹ sinh ra, sao lại cách nhau một trời một vực? Rõ ràng tướng mạo giống nhau, chiều cao như nhau mà cái thứ trong đũng quần kia lại chênh lệch nhiều thế?”
“Mấy lời này bà ta nói không đúng lắm, làm sao bà ta biết thứ trong đũng quần Trình Lục Văn kia như thế nào?”
“Nói mò thôi, dù sao lúc đó nô tỳ đã mang thai rồi, đệ muội nói thế cũng đúng.”
“Chưa chắc, bà ta có thể so đo chuyện giường chiếu thế, chắc hẳn bà ta cực kỳ để ý phương diện này. Nếu đúng thật là vai gánh hai nhà như hai ta suy đoán, bà ta và ca ca có gian tình rồi, sau này bà ta còn có thể an phận làm ‘quả phụ’* sao?”
*Ý chỉ có chồng cũng như không vì chồng bà ta yếu sinh lý.
Hoa Dung không nói nữa, Yến Tuyền tiếp tục bảo: “Bà ta có con trai, cũng có nghĩa là sau này không thể tìm ca ca Trình Lục Văn xin giống nữa. Dưới sự thúc giục của dục vọng và lợi ích, bà ta lừa dối trượng phu ăn thịt người trị bệnh, bù lại số vận, lợi dụng ông ta giết nữ nhi của ngươi. Đệ đệ giết người đền mạng, nữ nhi của ngươi mất rồi, ngươi lạnh lòng với gia đình trượng phu, chắc chắn sẽ rời đi, chỉ còn lại bà ta với ca ca thôi. Giữa họ có một nhi tử, vậy chẳng phải sẽ nước chảy thành sông mà ở bên nhau hay sao?”
Hoa Dung bị lời nói của Yến Tuyền làm bối rối, suy đoán của Yến Tuyền cũng không phải không hề có lý, chỉ là đệ đệ sẽ ngu ngốc thế sao? Đệ muội sẽ ác độc thế sao?
Hoa Dung nghĩ tiếp.
Tên hồi còn con gái của đệ muội là Kỳ Kim Kim, nhà mẹ đẻ chuyên mổ lợn, từ khi còn bé xíu bà ta đã theo phụ thân mổ lợn kiếm tiền, việc trong nhà, ngoài nhà bà ta đều lo chu toàn.
“Bà ta biết làm ăn, phu quân cũ của ngươi cũng biết làm ăn, đây có phải là trùng hợp không?” Yến Tuyền nói.
“... Đúng rồi, nô tỳ còn nhớ hai nhà họ còn ở trên cùng một con phố, có điều lúc nô tỳ gả qua đây, chỉ tự mình cảm thấy bản thân lớn lên cạnh quý nhân, không phải cùng một dạng người với hàng xóm xung quanh nên rất ít khi lui tới với họ. Chỉ biết Kỳ gia và Trình gia ở trên cùng một con phố, quan hệ giữa hai nhà thế nào, quan hệ giữa con trai, con gái của hai nhà thế nào, nô tỳ chưa từng nghe nói đến, đương nhiên bà bà cũng sẽ không nói với nô tỳ những chuyện kia.”
Yến Tuyền suy nghĩ một lát rồi hỏi: “Sau đó thì sao, cả nhà Trình gia đâu? Vẫn còn ở Kinh thành buôn bán sao?”