Biểu tiểu thư chỉ muốn sống tiếp

Mộ Vân đi rồi nhưng nàng ấy không mang theo cây sáo quỷ. Trước đó nàng ấy còn cố ý nói cách dùng cho Yến Tuyền, xem ra Mộ Vân muốn để lại cây sáo này cho Yến Tuyền.
 
Người thổi cây sáo này sẽ khiến kẻ khác nhớ tới chuyện đau lòng nhất trong đời, hơn nữa cũng sẽ gọi tới oán quỷ.
 
Yến Tuyền nín thở, vội vàng nhìn bốn phía xung quanh, vừa nãy nàng đã thổi cây sáo này rất lâu để mở được gương Bát Quái, chắc là oán quỷ chưa bị gọi tới đâu nhỉ?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Lúc này mặt trời ngả về hướng tây rọi ánh nắng vào trong nhà, cả căn phòng sáng trưng dưới ánh chiều ấm áp, không hề đáng sợ chút nào.
 
May quá may quá, Yến Tuyền thở phào nhẹ nhõm, rồi nàng lập tức quay đi. Nhưng, chỉ trong chớp mắt, Yến Tuyền như đột nhiên nhận ra điều gì, nàng quay lại nhìn về phía giá áo trong góc phòng, sao trong phòng của nàng lại có giá y cơ chứ!
 
Yến Tuyền giật mình kinh hãi. Nàng thấy bộ giá y đó đang từ từ phồng lên, một đôi bàn tay tái nhợt không có chút máu nào duỗi từ ống tay áo ra, sau đó là hai chân, rồi đến đầu, từ từ vặn vẹo duỗi ra ngoài.
 
Yến Tuyền im lặng mà nhìn, có thể nói là cảnh quỷ dị trước mắt vẫn còn trong phạm vi chịu đựng của nàng, dù sao thì nàng cũng từng nhìn thấy cảnh Đường Lê moi đứa bé trong bụng ra, so với cảnh tượng máu chảy đầm đìa đó, thì hiện tượng quỷ dị như bây giờ vẫn chưa là gì cả.
 
Yến Tuyền thấy đầu của nữ quỷ kia bắt đầu chui ra khỏi áo, nàng đang định lên tiếng hỏi nữ quỷ muốn làm gì thì đột nhiên cái đầu của nàng ấy bỗng rời khỏi cổ, rơi cái bộp trên mặt đất. Chỉ trong nháy mắt, cái đầu ấy như một quả dưa hấu vỡ tung, máu tươi và mô óc bắn lung tung khắp nơi.
 
“Á!” Yến Tuyền thật sự không ngờ đầu của nữ quỷ sẽ rơi xuống văng tung tóe như thế nên buột miệng hét toáng lên, khiến Hoa Dung đang thút thít ở bên cạnh bị giật mình, bà ấy hỏi: “Biểu tiểu thư, người làm sao vậy?”
 
Hoa Dung nhìn theo ánh mắt của Yến Tuyền, nhưng bà ấy không hề nhìn thấy thứ gì, nhưng dựa theo việc vừa rồi biểu tiểu thư có thể nói chuyện được với Mộ Vân, thì chắc hẳn tiểu thư có thể nhìn thấy những thứ mà người bình thường không thấy được, có thể nghe những điều mà người bình thường không nghe được.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Chẳng lẽ là lại có quỷ đến đây?” Hoa Dung hỏi.
 
Yến Tuyền gật đầu, nàng vội vàng cầm lấy chuông Tam Thanh, liên tục lắc về phía nữ quỷ.
 
Tiếng chuông lảnh lót ngân vang, Yến Tuyền chỉ cảm thấy mấy luồng gió mát thổi qua, ngay lập tức trong phòng trở nên sáng sủa hơn rất nhiều, ngay cả nữ quỷ cũng không còn bóng dáng.
 
Xem ra trong phòng này không chỉ có mỗi một mình nữ quỷ bị gọi đến, may mà nàng có chuông Tam Thanh ở đây.
 
Sau khi giải quyết xong nữ quỷ, Yến Tuyền giải thích với Hoa Dung về những chuyện gặp quỷ trong mấy ngày nay, nhưng tất nhiên nàng vẫn giấu diếm chuyện về Tống Thanh Dương, nàng sợ ngay lúc này Hoa Dung vẫn chưa thể tiếp thu được.
 
“Thì ra từ trước tới nay thân thể của tiểu thư không được tốt đều là do bị quỷ quái làm hại.”
 
“Theo như lời của Phó Bác thì ta có kiếp nạn này là do ta phải trả nợ thay cho phụ thân, giờ nếu ta muốn toàn mạng thì cần phải làm nhiều việc tốt, kết nhiều thiện duyên mới được. Sau này e rằng ta sẽ phải giúp đỡ quỷ quái rất nhiều, mong rằng từ nay về sau người sẽ giúp đỡ ta nhiều hơn.”
 
“Việc này không thể tìm cao nhân hóa giải sao? Hoặc là tiểu thư có thể đổi cách tích đức làm việc thiện, nô tỳ nghe người ta nói rằng quyên tiền xây miếu chính là việc tốt, công đức không gì sánh được, tiểu thư có thể dùng tiền để giảm bớt tai họa.”
 
Yến Tuyền lắc đầu: “Báo ứng nhân quả không phải là thứ có thể giải quyết được bằng tiền tài, giống như Phó Bác kia, tiêu tiền đầu thai, nhưng cuối cùng vẫn không thể chạy thoát khỏi nhân quả báo ứng. Góp tiền xây chùa miếu thì tốt đó, nhưng lỡ nếu xây ra một ngôi chùa toàn bọn sư hổ mang, thì chẳng biết đấy rốt cuộc là tích đức hay là đang làm điều ác. Cho nên tốt hơn hết vẫn là để ta tự mình làm việc thiện tích đức từ từ vậy, như thế ta còn có thể giúp đỡ oán quỷ, siêu độ được bọn họ thì lòng ta cũng vui vẻ vô cùng.”
 
Chủ tớ hai người đang nói chuyện thì tiếng gõ cửa phòng vang lên, có nha hoàn bẩm báo qua cánh cửa: “Biểu tiểu thư, Quốc công gia đến ạ.”
 
“Ừm, mời huynh ấy vào đi.” Yến Tuyền cho phép, rồi sau đó nàng lập tức nói với Hoa Dung: “Được rồi, ngươi đi rửa mặt trước rồi về phòng nghỉ ngơi cho khỏe đi, ta có nha hoàn khác hầu hạ rồi.”

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui