Binh Vương Thần Bí

- La Dương... Phải làm phiền anh rồi...

Mặc dù người khác rất khách khí với hắn, nhưng ngữ khí của Giang Khương từ trước đến nay rất tùy tiện. Hắn cười nói với y sĩ thực tập này.

- Ngài khách khí với tôi cái gì... Giang y sĩ, ngài muốn dùng phòng thí nghiệm thì có thể nói với tôi bất cứ lúc nào...

La Dương vừa mở cửa phòng thí nghiệm, vừa tiện tay bật đèn giúp Giang Khương cười nói:

- Ngoài ra, phân tích sơ bộ gien kia tôi đã hoàn thành giúp ngài rồi, ngài xem trước thử đi... Xem xem có cần tôi làm gì nữa thì có thể dặn dò tôi là được!

- A... được, cảm ơn!

Giang Khương mỉm cười gật đầu cám ơn sau đó vào phòng thí nghiệm. Hắn vô cùng tò mò tình hình gien của Huyết Tộc, hơn nữa... Hắn cũng biết, gien của mình bây giờ dường như cũng khác với người bình thường, nếu không ban đầy sư phụ không thể để tâm đến tiêu bản tổ chức của mình mình đến như vậy.

Hơn nữa sau chuyện này, hắn cũng nhìn thấy DNA của mình, nhìn thấy kết quả phân tích DNA của sư phụ, xác định có chút khác thường so với người bình thường. Nhưng chút khác thường nho nhỏ này quyết định mình khác với người bình thường.

Năng lực tự chữa lành kinh khủng của mình cùng với những tiềm năng và sức bộc phát kia đều nằm trong sự khác thường này.

Giang Khương đi đến trước kính hiển vi điện tử, nhẹ nhàng gõ gõ lên bàn phím, sau đó màn hình liền sáng lên. Hắn nhìn chuỗi số liệu hiển thị trên đó, sắc mặt dần trở nên nghiêm trọng.

Bởi vì, hắn phát hiện những số liệu trên DNA này thể hiện nó có những điểm khác thường đặc biệt so với người bình thường, nhưng lại có không ít điểm tương đồng với DNA của mình... Và có lẽ chính điều này đã quyết định mình và Huyết Tộc có những điểm khác với người bình thường.

Khi Giang Khương đi ra khỏi phòng thí nghiệm, sắc mặt có chút kỳ lạ. Ngay cả La Dương chào hỏi hắn hắn cũng suýt chút nữa không nghe thấy.

Giang Khương đi ra khỏi Văn phòng đại diện, thoáng trầm một chút sau đó móc điện thoại di động, bấm một số điện thoại.

Rất nhanh, bên kia liền truyền đến một giọng nói ấm áp quen thuộc:

- Thằng nhóc... có chuyện gì vậy, đừng nói với ta con lại gây chuyện rồi!

Trong lòng Giang Khương thấy ấm áp, mỉm cười nói:

- Sư phụ, sao có thể như vậy được... Trong ấn tượng của người, lẽ nào con trong lòng người lại như vậy sao?

- Dĩ nhiên... Con chính là thằng nhóc chuyên gây họa...

Giọng ông cụ đầy cởi mở, cười ha hả nói:

- Nói đi... có chuyện gì? Nhanh lên, ta còn bận nhiều việc lắm...

Giang Khương biết sư phụ nhà mình bận rộn thế nào nên cũng không muốn làm chậm trễ chuyện của sư phụ, trực tiếp hỏi:

- Sư phụ... ban nãy con vừa xem tình hình vài DNA liên quan đến đến Huyết Tộc...

- DNA Huyết Tộc?

Giọng La lão y sư hơi khựng lại.

- Đúng...

Giang Khương không có ý định khách khí với sư phụ, trực tiếp nói:

- Sư phụ, con đã xem DNA của họ, rồi so sánh với của con...

- Phù... Vậy chắc chắn con cũng phát hiện ra sự đặc biệt rồi...

La lão y sư chậm rãi thở phào một cái, sau đó chậm rãi nói:

- Có vài điểm rất giống nhau đúng không?

- Đúng...

Giang Khương trầm giọng nói:

- Con phát hiện ít nhất họ có ba điểm không giống người bình thường, nhưng lại tương tự với gien của con...

- Không phải là ba chỗ... là bốn chỗ...

La lão y sư sửa lại, nói:

- Bốn chỗ này ta nghĩ, có lẽ tượng trưng cho tự chữa lành và sinh mệnh lực...

- Sư phục... vậy người cho rằng... Con hình như có gì đó... tương tự với Huyết Tộc sao...

Giọng Giang Khương hơi trầm thấp.

- Tương tự... đương nhiên là tương tự, nhưng chắc chắn không có liên quan gì đặc biệt...

Nghe giọng nói hơi trầm thấp của Giang Khương, La lão y sư hơi sửng sốt một chút, sau đó liền không nhịn được phá lên cười, nói:

- Cái thằng nhóc con, rốt cuộc đang nghĩ gì vậy... Lẽ nào con không hiểu, mấy DNA tương tự không hề chứng tỏ bất kỳ điều gì... Một quần tộc tương tự, phải tương từ từ mười phần trăm trở lên mới có ý nghĩa... Con và họ chỉ có bốn chỗ tương tự, chẳng qua cũng chỉ đại diện một vài tính năng đặc biệt nào đó thôi...

- Hơn nữa phát hiện về đoạn gien này có ẩn chứa ý nghĩa gì có lẽ con hiểu... Cho nên, con phải hiểu rõ tính quan trọng của chuyện này...

Giang Khương nghe thấy lời nhắc nhở của La lão y sư dĩ nhiên hiểu rõ, vội vàng đáp lời.

- Lần sau không cần phải hỏi những vấn đề ngu ngốc thế này nữa... Nếu không như vậy chẳng những làm mất mặc sư phụ con là ta đây, mà e nếu mấy vị Thiên y sư biết được, có thể sẽ đuổi con ra khỏi viện đấy...

Giang Khương nghe La lão y sư nói vậy thì không kìm được cười phá lên. Vốn hắn cũng nghĩ mình chỉ đang nghi thần nghi quỷ mà thôi, hắn vốn luôn nghi ngờ lai lịch hình xăm này của mình... Nhưng hình xăm này của mình, không phải là thứ đơn giản đám Huyết Tộc kia có thể có được, tương tự duy nhất chẳng qua là mình đang dần có năng lực tự chữa lành kinh khủng mà thôi...

Sau khi cúp điện thoại, Giang Khương đưa tay nhẹ nhàng sờ chỗ cánh tay trái, như suy nghĩ gì đó rồi thở dài. Xem ra mình muốn biết nguồn gốc cái hình xăm này e là không hề đơn giản.

Thời gian trôi qua rất nhanh, bên Cổ Môn nhanh chóng đưa tin tới...

- Nguyên thiếu... bên Trương Nguyên đã bắt đầu có hành động rồi, họ đã lấy được giấy phép của mảnh đất kia, có lẽ chúng sẽ nhanh chóng hành động thôi...

Giang Khương đang chờ tin nghe thấy lời này tinh thần liền chấn động mạnh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui