Bình Vương Thần Cấp

Nhiều người có thể đã có một trải nghiệm như vậy, chỉ cần không chú ý một chút thôi, sau đó sẽ bị mất đi, mất mãi mãi. Có được rất khó khăn, nhưng mất đi lại rất dễ dàng.

Lâm Trạch Dương vốn đang đến biệt thự, nhưng suy nghĩ một chút, cảm thấy có chút không thích hợp, nên đã gọi điện thoại cho Lý Tuyết Tình, vậy mà điện thoại lại không có gọi được

"Số điện thoại mà ngài gọi đã ngừng hoạt động."

Lâm Trạch Dương không khỏi hơi nhíu mày, sau đó đi tới mấy nơi mà Lý Tuyết Tình có thể xuất hiện, bao gồm cả quán bar. Nhưng vẫn không tìm được tung tích của Lý Tuyết Tình.

Nói thật, ở trong lòng của Lâm Trạch Dương, Lý Tuyết Tình là một người phụ nữ rất ngoan ngoãn, sinh hoạt có quy luật, tính tình rất tốt, người còn thiện lương, chưa bao giờ làm chuyện gì khác thường cả.

Cho nên, Lý Tuyết Tình đột nhiên biến mất không tìm thấ, điều này rất không bình thường.

Đối với Lý Tuyết Tình, Lâm Trạch Dương đương nhiên là có lòng cảm kích. Lâm Trạch Dương trở lại Hoa Hạ, để trở về cuộc sống bình thường, có thể nói đều là nhờ Lý Tuyết Tình giúp Lâm Trạch Dương. Cho Lâm Trạch Dương một công việc nhàn rỗi, cho Lâm Trạch Dương một chỗ ở không tốn một xu nào.

Cho nên, không có bất kỳ sự do dự nào, Lâm Trạch Dương lập tức đi tìm Lưu Uy và Minh chủ Huyết Minh Huyết Y, nếu như hai người này đều không tìm được Lý Tuyết Tình, như vậy Lâm Trạch Dương sẽ không chút do dự mà vận dụng càng nhiều lực lượng hơn, thậm chí là bại lộ thân phận King của mình cũng không tiếc.


Lưu Uy và Huyết Y cũng không làm Lâm Trạch Dương thất vọng. Lưu Uy dù sao cũng cắm rễ ở chỗ này một thời gian dài như vậy rồi, còn được xưng là ông vua ngầm, tất nhiên không phải không có lý do.

"Tôi đã thông qua hệ thống công an để điều tra camera giám sát, Lý Tuyết Tình đi theo một người đàn ông tóc bạc rời khỏi nơi này, nhìn thì có vẻ cô ta không bị ép buộc." Lưu Uy đưa hình ảnh Lý Tuyết Tình đang lên máy bay ra.

Trên mặt Lý Tuyết Tình quả thật có mang theo chút không nỡ, còn thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn xung quanh, giống như là đang chờ chuyện gì đó xảy ra, nhưng trên người của cô lại không có đồ gì giống để trói buộc, hơn nữa thái độ của người đàn ông tóc bạc kia đối với cô rất là cung kính.

Huyết Y lúc này lại thoáng mở to hai mắt, tầm mắt tập trung nhìn vào ông lão kia, sau đó nói: "Ông lão này không phải là quản gia của Lý gia sao? Lâm Trạch Dương, bạn bè của cậu cũng là người của gia tộc lánh đời à?"

Lâm Trạch Dương không khỏi sửng sốt, sau đó nhìn về phía Huyết Y, nói: "Anh có ý gì, tôi không biết thân phận của cô ấy, nói tất cả những gì mà anh biết cho tôi đi.”

Huyết Y gật gật đầu, nói: "Lý gia là một gia tộc lánh đời, trước kia thực lực rất mạnh, ở trong tất cả các gia tộc lánh đời cũng xem như là mạnh mẽ. Nhưng Lý gia đã nhiều năm không xuất hiện thêm thiên tài. Mà cậu cũng biết đấy, một gia tộc nếu như không có người nào mạnh vô cùng ngồi đó, như vậy nó rất nhanh sẽ sụp đổ.

Đặc biệt là thế hệ này, nghe nói Lý gia chỉ có độc một người con gái, mà người con gái đó của bọn họ thế mà lại không thích tập võ. Cho nên, hiện tại tình cảnh của Lý gia lại càng nguy hiểm hơn.”

Nói đến đây, lông mày Huyết Y không khỏi nhướng lên, sau đó nhìn về phía Lâm Trạch Dương, nói: "Bạn bè của cậu không phải là trưởng nữ thân truyền của Lý gia đấy chứ?"


Ánh mắt Lâm Trạch Dương cũng không khỏi hơi nheo lại, sau đó lần nữa nhìn về phía Huyết Y, nói: "Anh còn biết cái gì nữa nhỉ?"

Huyết Y suy nghĩ một chút, sau đó tiếp tục nói: "Nghe nói, Lý gia gần đây đang tìm con rể, hình như đối tượng cũng định ra rồi. Đối phương là một gia tộc rất lớn, đối với Lý gia có trợ giúp rất lớn… Nói như vậy..."

Nói đến đây, Huyết Y lại nhìn về phía video.

Trong video Lý Tuyết Tình vừa đúng lúc quay đầu lại, trong mắt tràn ngập không nỡ và lưu luyến, còn mang theo một chút không cam lòng.

Một kết luận trong nháy mắt đã xuất hiện ở trong đầu của mọi người, Lý Tuyết Tình chính là trưởng nữ thân truyền của Lý gia, hiện tại cô ấy phải dựa theo quy định trong gia tộc, kiên cường kết hôn với một người mà mình thậm chí còn chưa từng gặp qua.

Lâm Trạch Dương suy nghĩ một chút, sau đó nhìn về phía Lưu Uy và Huyết Y, nói: "Có cách nào để có thể tìm được Lý gia không?"

Huyết Y và Lưu Uy đều không khỏi ngẩn người, sau đó ánh mắt đã lộ ra ánh sáng lấp lóe. Rất rõ ràng, hiện tại Lâm Trạch Dương muốn làm một chuyện, rồi từ chỗ Lý gia cứu Lý Tuyết Tình ra.


Nếu như là người khác, Lưu Uy và Huyết Y nhất định sẽ cho rằng người kia đang phát điên rồi, một người muốn đối phó với một gia tộc lánh đời ư? Cho dù gia tộc lánh đời kia có yếu hơn đi nữa, nhưng người ta cũng là gia tộc lánh đời đấy!

Chẳng qua, nếu người này là Lâm Trạch Dương, có lẽ sẽ có một vở kịch kinh thiên động địa xảy ra nhỉ?

Huyết Y thậm chí còn nhịn không được mà suy nghĩ, khi Lâm Trạch Dương xuất hiện, có bao nhiêu cái cằm sẽ rơi trên mặt đất.

"Vị trí cụ thể của gia tộc lánh đời, khả năng là không có ai có thể biết, đây là thứ gốc rễ để bọn họ có thể tồn tại được, cho nên cho dù có bạn bè quen thuộc đến đâu thì cũng không có khả năng nói ra ngoài. Cho nên, tôi đang nghĩ nếu như muốn tìm được vị trí của Lý gia, hẳn là một chuyện không có khả năng, chẳng qua..."

Nói đến đây, trên mặt Huyết Y không khỏi xuất hiện vẻ tươi cười.

"Lâm Trạch Dương, hôm nay tôi vốn muốn tới tìm cậu. Bởi vì, gần đây giữa các gia tộc lánh đời sẽ cử hành một đại hội võ đạo, đến lúc đó, phần lớn các gia tộc lánh đời đều sẽ xuất hiện, tôi nghĩ rằng Lý gia cũng sẽ không bỏ qua cơ hội này đâu. Cho nên…"

Không đợi Huyết Y nói xong, âm thanh của Lâm Trạch Dương đã vang lên, nói: "Sắp xếp cho tôi một vị trí đi, khi nào xuất phát thì nói cho tôi biết, trong khoảng thời gian này tôi sẽ ở chỗ này.”

Nói xong, Lâm Trạch Dương xoay người rời đi, trở lại trong sân, sau đó ngồi xếp bằng, bắt đầu tu luyện.

Huyết Y cùng Lưu Uy đều không khỏi ngẩn người đứng ở nơi đó, đã bị dọa sợ rồi. Ngữ khí vừa rồi của Lâm Trạch Dương rất bình thản, âm thanh cũng không có to hơn, trên người cũng không cố ý toát ra loại khí chất gì, nhưng…


Nhưng mà Huyết Y và Lưu Uy ở trong nháy mắt đó, cảm giác được hô hấp của mình giống như muốn dừng lại, tim cũng không dám đập một chút nào cả, không khí giống như là đã bị rút hết sạch, đỉnh đầu giống như bị một ngọn núi lớn đè lên, chỉ cần thoáng không cẩn thận, ngọn núi kia sẽ đè xuống, sau đó bọn họ sẽ tan xương nát thịt!

Lưu Uy và Huyết Y không khỏi liếc nhau một cái, sau đó đều nhịn không được mà nuốt nước miếng, sau đó hai người lặng lẽ rời khỏi biệt thự của Lâm Trạch Dương, ngay cả một chút âm thanh cũng không phát ra.

Đây có lẽ mới thật sự là Lâm Trạch Dương nhỉ?

Bình thường thoạt nhìn cà lơ phất phơ, giống như chuyện gì cũng không thèm để ý, giống như một tên côn đồ, nhưng! Người này một khi nghiêm túc, sẽ giống như tu la từ địa ngục bò ra, làm cho người ta ngay cả thở cũng không dám thở, khiến cho người ta có một loại cảm giác "tính mạng của mình đã nằm trong tay Lâm Trạch Dương rồi".

Ai cũng nói giữa sinh tử có sự khủng bố rất lớn, nhưng loại khủng bố này có lẽ chỉ là bởi vì người kia chưa từng đối mặt với Lâm Trạch Dương khi nghiêm túc nhỉ?

Sau khi Lưu Uy và Huyết Y rời đi, Lâm Trạch Dương đã hoàn toàn tiến vào trạng thái tu luyện.

Gần đây tuy rằng có rất nhiều việc, nhưng hình như lại bởi vì đã trải qua rất nhiều chuyện, cho nên Lâm Trạch Dương phát hiện mình đã đạt đến một bình cảnh nhỏ, dường như tùy thời đều có thể đột phá.

Lâm Trạch Dương cũng không biết cái gọi là võ đạo kia đến tột cùng sẽ có ai tham gia, càng không biết Lý gia kia rốt cuộc là mạnh đến cỡ nào, chẳng qua Lâm Trạch Dương cũng không ngại, bởi vì những chuyện này đều không nằm trong phạm vi suy nghĩ của hắn.

Bởi vì chỉ cần Lâm Trạch Dương đủ mạnh là được rồi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận