Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Lĩnh ngộ tâm pháp kiêng kỵ nhất chính là đột nhiên bị cắt ngang.

Đây đã là lần thứ hai Lâm Thanh Đàn bị quấy nhiễu, hơn nữa do là lần thứ hai nên trầm trọng hơn lần đầu nhiều, vì thế sau khi bị quấy nhiễu cô phải chịu phản tác dụng mạnh hơn.

Lần này Lâm Thanh Đàn bị nội thương nghiêm trọng hơn lần trước rất nhiều.

Cái Thanh Đỉnh kia không khống chế được bay ra, co lại một bên rồi không ngừng lóe ra tia sáng, cũng may có trận pháp che đậy nên khí tức của Thanh Đỉnh không bị lộ ra ngoài.

Mộc Bình lập tức cho Lâm Thanh Đàn ăn một viên đan dược chữa thương rồi quay đầu nói với Lục Vân: “Cô Lâm bị cắt ngang hai lần liên tục, cần tĩnh dưỡng một đoạn thời gian, chờ khôi phục rồi mới lĩnh ngộ lại được!”

Lục Vân khẽ gật đầu.

Cũng chỉ có thể như thế, Lâm Thanh Đàn nhất định phải lĩnh ngộ tâm pháp Thanh Đế, nếu không sẽ luôn bị Thanh Đỉnh dày vò đau đớn.

Áy náy trong lòng Lục Vân càng sâu.


Đều do mình, nếu không phải ngày đó mình làm ẩu thì chị Thanh Đàn đã lĩnh ngộ thành công ngay vào lần đầu, sẽ không xuất hiện tình trạng bị quấy rầy lần thứ hai.

Nhưng hắn cũng không thể tha thứ cho người lên tiếng quấy rầy vừa rồi.

Ánh mắt Lục Vân đột nhiên phát lạnh, nói: “Mộc trưởng lão, bà chiếu cố cho chị hai tôi, tôi muốn đi ra ngoài làm chút chuyện.”

Đan Dương Tông.

Phía trên tông môn có một lão giả khuôn mặt nham hiểm, chân đạp phi kiếm lơ lửng trên không, khiến vô số đệ tử Đan Dương Tông phải ngửa đầu quan sát với vẻ mặt bối rối.

Vừa rồi chính là lão giả này đột nhiên phát ra một tiếng rống mang theo kiếm ý hùng mạnh làm kinh động tất cả mọi người trong tông môn.

Nếu không có đại trận hộ sơn thì không biết tiếng rống lúc nãy đã làm bao nhiêu đệ tử Đan Dương Tông hộc máu bỏ mình.

“Ông Chính Nguyên, ngươi có ý gì?” Cốc Thanh Sơn âm trầm đi ra.


Ông nhận ra lão giả này tên là Ông Chính Nguyên, là một vị trưởng lão của Quỷ Kiếm Tông có thực lực cực kỳ mạnh, có lẽ đã đạt tới Kim Đan Kỳ trung kỳ.

Từ trước đến nay quan hệ giữa Quỷ Kiếm Tông và Đan Dương Tông không tốt lắm.

Nhưng cũng chưa từng có trường hợp dám trực tiếp chạy đến cửa khiêu khích như Ông Chính Nguyên.

Dù sao đại trận hộ sơn của Đan Dương Tông cũng không phải ăn chay.

Lúc này đã có mấy vị trưởng lão vào chỗ, chuẩn bị sẵn sàng mở đại trận hộ sơn ra.

Chỉ cần Ông Chính Nguyên dám làm ra chuyện khác người gì thì họ sẽ không tiếc ngưng tụ ra kiếm thế, chém giết ông ta ngay tại đây.

Đôi mắt âm trầm như nước của Ông Chính Nguyên chớp động, cười khẽ nói: “Nghe nói Đan Dương Tông xuất hiện một người kế thừa ý chí của Thanh Đế, chúc mừng chúc mừng!”

Lại đến vì người kế thừa ý chí của Thanh Đế sao?

Cốc Thanh Sơn sầm mặt lại, cảm thấy chuỵen này không đơn giản như vậy.

Mấy ngày qua trừ Vân Sơn Thư Viện ra thì đã có không ít tông môn đều đến tìm hiểu tin tức của người kế thừa ý chí của Thanh Đế, nhưng trong đó không có Quỷ Kiếm Tông.

Quỷ Kiếm Tông và Đan Dương Tông bất hòa, nếu họ để mắt tới người kế thừa ý chí của Thanh Đế thì tuyệt đối không phải đến với ý tốt mà là ác ý.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận