Anh Lục à, anh đang chơi cái gì gì?
Cốc Thanh Sơn biết thực lực của Lục Vân rất mạnh, vừa rồi cũng đã chứng minh, nhưng mạnh đến mấy cũng không thể lơ là như vậy! .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Chớp Nhoáng Hôn Nhân, Liệu Hai Ta Yêu Nhau Là Thật?
2. Người Cũ Đường Mới
3. Lắng Nghe Nhịp Tim Anh
4. Cả Kinh Thành Đang Bắt Hai Ta Thành Hôn
=====================================
Chân Khí là căn bản của tu luyện giả, có thể công kích, có thể phòng ngự.
Cho dù là những cường giả đỉnh cao Kim Đan Kỳ đại viên mãn, nếu như không sử dụng Chân Khí cũng có thể sẽ chết trên tay một tu luyện giả Kim Đan Kỳ sơ kỳ.
Hành động này của Lục Vân thực sự quá lớn gan, quá hoang đường, làm người ta rất khó hiểu.
“Mẹ…”
Mạc Thanh Uyển vừa muốn mở miệng lại nghe Lữ Khinh Nga nghiêm túc nói: “Đừng nói, xem đã.”
Trước đó bà rất chán ghét Lục Vân, nhưng khi thật sự chứng kiến thực lực của Lục Vân thì quan niệm này đã lặng lẽ thay đổi.
Bà cảm thấy Lục Vân không có khả năng sơ suất đến mức này.
Phải nói là không người nào dám sơ suất đến mực này, trừ phi… Lục Vân còn có thủ đoạn khác.
Chờ mong trong lòng Lữ Khinh Nga lại hiện lên.
Giữa sân, Ông Chính Nguyên cũng phát hiện Lục Vân thu hồi Chân Khí, trong mắt lập tức lóe lên tia lạnh lẽo, cảm thấy hắn đang xem thường mình, thế là ông ta không chút nương tay mà ra chiêu.
Mười hai kiếm ảnh cùng đâm ra, cắt chém không khí, phát ra tiếng rít gào chói tai.
“Ngươi dám khinh thường ta, ta cho ngươi xuống Địa ngục!”
Ông Chính Nguyên hét lớn một tiếng, oán giận hai lần trước cùng bùng nổ, muốn thông qua sát chiêu mạnh nhất lần này để cứu vãn tên tuổi.
Mà kết cục của Lục Vân cũng chỉ có —— Chết!
Xùy!
Mười hai kiếm ảnh sắc bén doạ người phóng lên tận trời, hào quang màu vàng óng ánh tụ lại thành một còn chói mắt hơn cả mặt trời, chiếu sáng cả trên không Đan Dương Tông.
Thân thể Lục Vân rơi thẳng xuống đón lấy mười hai ánh kiếm, trên người không có chút Chân Khí nào cả.
Xem ra hắn thật sự không muốn sống nữa.
Tâm tình mọi người rất phức tạp.
“Phá!”
Nhưng khi mọi người đều nghĩ tên đầu trọc khinh địch kia sắp bị mười hai ánh kiếm xoắn nát thì đột nhiên lại nghe thấy một tiếng quát lớn thốt ra từ miệng Lục Vân.
Tiếp đó liền thấy Lục Vân đổi nắm đấm thành ngón tay.
Ngón trỏ tay phải của hắn đột nhiên bắn ra một hào quang màu đỏ thắm, một ngọn lửa kinh khủng lập tức tràn ra.
Phanh phanh phanh phanh!
Ngọn lửa lướt qua, kiếm ảnh vỡ vụn!
“Linh hỏa!!” Trên dưới Đan Dương Tông đều kinh hãi mở to hai mắt nhìn.
Họ đều biết nhiệt lượng ở Đan Dương Tháp biến mất, chứng tỏ linh hỏa trên tầng mười một xảy ra vấn đề.
Nhưng cụ thể xảy ra cái gì thì không ai biết.