Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Nụ cười của Hồn Vô Cực càng quái dị và rợn người hơn.

Hồn Trường Thánh nhíu mày lại, bỗng có cảm giác bất thường, nhưng U Hồn Quỷ Liên của nó đã điên cuồng đánh vào Hồn Vô Cực rồi.

“Ầm!”

Đúng lúc này, quần áo bọc lấy cánh tay trái của Hồn Vô Cực đột nhiên nổ tung, sau đó có thể thấy rất rõ điều đặc biệt trên cánh tay này.

Hồn Vô Cực ký sinh trên cơ thể Tiêu Vô Hài, luôn bày ra dáng vẻ già nua yếu đuối, nhưng cánh tay này lại cường tráng mạnh mẽ.

Thậm chí còn có ánh sáng màu trắng quấn quít bên trên.

“Đây là…”

Hồn Trường Thánh hình như đã nhận ra điều gì, con ngươi co rụt lại.

“Ngươi lại dung hợp…”

Vẻ mặt Hồn Trường Thánh thay đổi ngay lập tức, đại khái đã đoán ra được cánh tay trái kia là như thế nào. Nó liều mạng muốn thu hồi U Hồn Quỷ Liên lại, nhưng Quỷ Liên đã được thả ra, chỉ có thể thu hồi hồn lực sau khi sức mạnh bên trong đóa hoa hoàn toàn bùng phát ra.

Hồn Trường Thánh biết xong rồi.

U Hồn Quỷ Liên vẫn dựa theo quỹ tích ban đầu mà đập vào người Hồn Vô Cực.

Đáng tiếc nó chưa vỡ ra được, vì lúc mấu chốt, Hồn Vô Cực đã đưa cánh tay trái của nó ra, cản U Hồn Quỷ Liên lại.

Không chỉ ngăn cản, trên cánh tay còn tỏa ra ánh sáng đen trắng, trước khi sức mạnh trong U Hồn Quỷ Liên bộc phát ra, chợt hình thành một cái miệng há to, nuốt đóa hoa sen vào.

Ong!

Cơ thể Hồn Trường Thánh run lên kịch liệt, bóng dáng đen kịt ban đầu nháy mắt đã trong suốt, hơi thở uể oải hơn, không còn điên cuồng như trước.

Đóa hoa sen đen ngưng tụ toàn bộ hồn lực của nó, chỉ khi đóa hoa đó nổ tung rồi mới có thể thu hồi hồn ực về, đáng tiếc, đóa hoa chưa nổ đã bị cánh tay của Hồn Vô Cực cắn nuốt.

Cũng có nghĩa là, hồn lực của Hồn Trường Thánh đã bị nuốt sạch, giống như ban nãy Hồn Vô Cực nuốt Hồn Nghiệp.

Ùng ục!

Hồn lực dao động trong cơ thể Hồn Vô Cực, trong nháy mắt đã tăng lên gấp ba, kinh khủng đến mức trong cơ thể của nó phát ra tiếng ầm ầm như sấm nổ.

Đây là tiếng sấm từ sâu trong linh hồn.

“Ha ha ha, Hồn Trường Thánh, hiện tại ngươi đã biết vì sao ta muốn thả ngươi ra chưa? Hồn lực của ngươi là món đại bổ của ta, từ nay về sau, ta xem ai dám coi thường Hồn Vô Cực ta?”

Hồn Trường Thánh là người đứng đầu tứ đại Hồn Vương, hiện tại hồn lực của nó đã bị Hồn Vô Cực nuốt sạch, sau này Hồn Vô Cực có thể đi ngang được luôn rồi.

“Hồn Trường Thánh, ngươi thua vì quá kiêu ngạo, hơn hai mươi năm trong lao ngục, ngươi đúng là chẳng tiến bộ chút nào, thật sự khinh thường ta như trước, dễ bắt nạt đúng không?”

Ánh mắt Hồn Vô Cực dần trở nên đầy thương hại.

Hồn Trường Thánh quá kiêu ngạo cho nên mới chủ quan như vậy, dồn hết hồn lực vào đóa hoa sen, tự dưng tặng cho Hồn Vô Cực một món quà lớn.

“Ha ha ha…” Hồn Vô Cực cười lớn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui