Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Long hồn không ai bì nổi, dưới sự dạy dỗ của tám người anh, co ro cả người lại, mãi đến khi đám kia dạy dỗ xong mới cúi gằm đầu nói: “Ta cũng không ngờ sẽ gặp phải một bức tượng sát thần như thế”!



Tỉnh Giang Nam.

Vài bóng dáng khí chất bất phàm nhanh chóng tiến vào, vẻ mặt uể oải.

Một người trong đó ảo não nói: “Cũng không biết gia chủ nghĩ cái gì, không có đầu mối, bắt chúng ta chạy tới tỉnh Giang Nam tìm hung thủ, khác nào mò kim đáy biển?”

“Chậc, không thế thì gì, đừng nói Kim Đan kỳ, ngay cả người tu luyện Trúc Cơ kỳ cũng chẳng có.”

“Tính gì Trúc Cơ, đến cả Luyện Khí kỳ cũng chẳng có mấy mống. Đám tu luyện ở Giang Nam này vô dụng quá, nhưng dù sao cũng không phải Côn Lôn.”

“Thôi, đừng than nữa, chắc chắn gia chủ cũng biết bản thân đang hi vọng xa vời, ông ta mới mất con, tâm trạng khó chịu mà thôi, đừng để ý nhiều như thế, cứ tùy tiện đi một vòng quanh Giang Nam đi!”

“Tầm Khí Tín có động tĩnh!”

Người đàn ông đi đầu đột nhiên mở miệng nói.

Đám người kia giật mình, vẻ mặt trông mong nhìn anh ta: “Cảnh giới gì?”

“Luyện Khí…”

Đám người kia lập tức thất vọng.

Trong một nhà nghỉ ở tỉnh Giang Nam, Vương Băng Ngưng đang cô đọng chân khí.

Cô quyết định sẽ đến thư viện Vân Sơn, chỉ chưa xác định thời gian, ít nhất phải chờ Tiểu Lục Vân về rồi tính tiếp.

Có thể đến thư viện Vân Sơn để nâng cao thực lực của mình là tốt nhất.

Tuy rằng Vương Băng Ngưng cũng biết, dù cô có thể thăng lên Trúc Cơ kỳ với tốc độ tên lửa thì trong mắt những người ở thư viện Vân Sơn, cũng là quá tầm thường.

Phù!

Linh khí loãng xung quanh được hút vào cơ thể, chậm rãi hóa thành chân khí.

Với cảnh giới hiện tại của Vương Băng Ngưng, dù gây ra động tĩnh lớn thế nào cũng không khiến bất kì người tu luyện nào chú ý.

Thời gian cô trở thành người tu luyện quá ngắn, cảnh giới thấp, dù ngay cạnh có người nhìn thấy cũng chỉ cho rằng cô đang ngồi chứ không phải tu luyện.

Nhưng mà trong vòng trăm dặm quanh nơi Vương Băng Ngưng tu luyện, khí tức của cô vẫn bị Tầm Khí Tín bắt được.

Mấy người nhà họ Chu đến từ thư viện Vân Sơn rất bất đắc dĩ, chưa gặp được bất kì Kim Đan kỳ nào ở Giang Nam, cũng không thể tay không trở về được.

Ít nhất cũng phải kiếm được thứ gì đó để Chu Cao Phong biết họ đang làm việc.

Cho nên họ bắt được khí tức của ngời tu luyện, dù là Luyện Khí kỳ hay Trúc Cơ kỳ,cũng ghi chép cẩn thận.

Mấy người căn cứ theo chỉ dẫn của Tầm Khí Tín, nhanh chóng chạy tới nhà nghỉ nơi Vương Băng Ngưng ở.

Tới gần nhà nghỉ, họ vốn định không rút dây động rừng, yên lặng ghi nhớ địa chỉ cụ thể của nhà nghỉ để tiện tìm lại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui