Một trong những lý do ban đầu Nhật Bản thành lập Liên minh Ninja là muốn thị uy với Vũ minh của Long quốc.
Bên các người có võ tu giả thì bên chúng tôi cũng có ninja.
Ngay cả Nhật Bản cũng tự hào khoe khoang rằng Liên minh Ninja của bọn họ có một vài trụ sở tại Long quốc nhưng Vũ minh của Long quốc lại không hề xuất hiện Nhật Bản.
Vì thế, Vũ minh của Long quốc quá kém cỏi.
Những lời khiêu khích như vậy, Liên minh Ninja đã nói ra không dưới một lần.
Mãi cho đến khi, tổ chức khủng bố Thiên Sáp điện xuất hiện khiến cho bọn họ phải im miệng.
Đặc biệt vào một đêm 3 năm trước, Thiên Sáp vương đã chọn ra 9 ninja thượng đẳng của Liên minh Ninja và chỉ mất 3 phút đã hạ gục toàn bộ 9 ninja một cách dễ dàng.
Điều đó đã khiến cho cao tầng của Liên minh Ninja sợ hãi.
Tuy nhiên nỗi kinh hoàng về Thiên Sáp Vương còn kinh khủng hơn thế nhiều.
Vào đêm thứ hai sau khi Thiên Sáp Vương hạ gục 9 ninja thượng đẳng, trong khi Minh chủ của Liên minh Ninja còn đang say giấc nồng, Thiên Sáp Vương đã xông vào nhà ông ta.
Một cuộc trò chuyện ngắn giữa đôi bên đã phá vỡ hoàn toàn phòng thủ tâm lý của Minh chủ Liên minh Ninja.
Đêm hôm ấy, Minh chủ của Liên minh Ninja đã ban hành mệnh lệnh bí mật rút toàn bộ lực lượng của Liên minh Ninja ẩn náu tại Long quốc.
Từ đó trở đi, Liên minh Ninja của Nhật Bản luôn run sợ về cả thể chất lẫn tinh thần khi nghe đến từ Thiên Sáp Vương.
Long quốc có Thiên Sáp điện.
Tuy nhiên Hàn Quốc lại không may mắn như vậy, ở đây vẫn còn rất nhiều lực lượng Liên minh Ninja ẩn náu.
Không chỉ thế, có rất nhiều tài phiệt lớn ở Hàn Quốc đã bí mật chi tiền cho những sát thủ ninja này.
Vì thế, Park Kwok Chang không còn lựa chọn nào khác.
Ông ta chỉ có thể đích thân đến Nhật Bản và nói với Kimura Musashi tin tức về cái chết của con trai.
Nếu như không khai báo tin tức thì e rằng một ngày nào đó, ông ta sẽ bị những lực lượng Liên minh Ninja ẩn náu ở Hàn Quốc xóa sổ.
“Vừa rồi ông nói rằng con trai của tôi bị người Long quốc giết chết?”
Sau khi Kimura Musashi nghe xong tin tức, sắc mặt của ông ta nhất thời trầm xuống, sát khí lạnh lẽo trên người tỏa ra.
Park Kwok Chang sợ tới mức quỳ trên mặt đất và dập đầu, thậm chí ông ta còn sợ đến mức chỉ nói lảm nhảm và không rõ bản thân mình đang nói gì.
Tuy nhiên vì Kimura Musashi đã quá tức giận nên ông ta không đủ kiên nhẫn để nghe Park Kwok Chang nói gì.
Ông ta gầm lên: “Mau đưa tôi đến Long quốc ngay lập tức, tôi sẽ tự tay giết chết tên Long quốc đó!”
Chishima Ryoko ở một bên nghe thấy lời này, cô ta kinh ngạc nói: “Kimura đại nhân, xin ngài hãy bình tĩnh lại.
Ngài đã quên Minh chủ đã ra lệnh cấm ninja không được phép bước chân vào lãnh thổ Long quốc sao?”
“Lệnh cấm gì?” Hiển nhiên lúc này Kimura Musashi đã đánh mất lý trí, ông ta nói với vẻ đằng đằng sát khí: “Con trai của ta đã chết ở Long quốc.
Vậy mà lúc này cô dám nhắc tới lệnh cấm với ta để làm gì?”
Tiếng gầm của ông ta khiến cho Chishima Ryoko sợ hãi.
Có điều, thay vì sợ hãi, Chishima Ryoko khăng khăng quỳ xuống trước mặt Kimura Musashi và thuyết phục ông ta: “Kimura đại nhân, ngài đừng quên lệnh cấm này không chỉ đại diện cho ý của Minh chủ mà còn đại diện cho ý của Thiên Sáp Vương.”
Minh chủ của Liên minh Ninja không muốn để Ninja thượng đẳng sang Long quốc gây đảo lộn giữa hai bên.
Tại sao ngài ấy lại đi ngược mong muốn của chính mình và ban hành lệnh cấm?
Đó là vì sợ hãi!
Kể từ cái đêm 3 năm trước, sau khi gặp Thiên Sáp Vương, mỗi khi nghe đến cái tên này, sắc mặt của Minh chủ thay đổi và không dám xúc phạm đến Long quốc nữa.
Thiên Sáp Vương!
Sức nặng của ba từ đủ để khiến cả thế giới phải run sợ.
Sau khi nghe đến cái tên, Kimura Musashi cũng lấy lại được chút tỉnh táo nhưng ánh mắt vẫn cực kỳ âm trầm.
Tất nhiên là ông ta muốn lao đến Long quốc ngay tức khắc và xé xác tên sát nhân đó thành từng mảnh.
Nhưng đúng như Chishima Ryoko nói, Thiên Sáp Vương là người không thể động vào.
Nếu như ông ta một mình đến Long quốc, không bị lộ thân phận thì không sao nhưng một khi bị lộ thì cơn thịnh nộ của Thiên Sáp Vương sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới Liên minh Ninja.
Điều này là quá rủi ro đối với Kimura Musashi.
Chishima Ryoko an ủi: “Kimura đại nhân, sao ngài không để tôi đến Long quốc? Tôi không phải là ninja thượng đẳng và cũng không nằm trong phạm vi bị cấm nên đối với tôi, việc giết một tên Long quốc không thành vấn đề.”
Kimura Musashi vẫn cảm thấy không cam lòng.
Ông ta hy vọng chính bản thân mình sẽ là người giết tên Long quốc đó.
Nếu như để Chishima Ryoko đến đó thì sẽ không đủ để giải tỏa sự căm hận trong lòng ông ta.
Dường như Chishima Ryoko biết ông ta nghĩ gì, cô ta nói: “Đại nhân đừng lo, trước khi giết tên Long quốc đó, tôi nhất định sẽ tra tấn hắn khiến cho hắn sống không bằng chết.”
Nếu như có điều kiện thì cô ta thậm chí còn muốn bắt sống tên Long quốc đó sang Nhật Bản để cho Kimura Musashi tự tay tra tấn.
Nghe cô ta nói như vậy, Kimura Musashi cũng có chút bớt không cam lòng, ông ta trầm giọng nói: “Nhất định phải giao cho ta, đồng thời tra tấn hắn thật nghiêm khắc, thủ đoạn tàn nhẫn nhất có thể.
Tốt nhất là phải khiến cho hắn thú nhận với con trai ta trước khi chết.”
“Thuộc hạ hiểu rõ.” Chishima Ryoko đáp lại.
“Đúng rồi, nhân tiện hãy quay video lại.
Ta muốn tận mắt chứng kiến hắn phải chịu đau khổ.
Chờ sau khi hoàn thành xong chuyện này và quay trở về, ta sẽ ngoại lệ thăng cấp cho cô trở thành ninja thượng đẳng.”
Chishima Ryoko vui mừng khôn xiết: “Xin cảm tạ ngài.”
Khi Chishima Ryoko đứng dậy và chuẩn bị đi Long quốc, cô ta liếc nhìn Park Kwok Chang và nói: “Ông mau dẫn tôi đến Long quốc và chỉ cho tôi tên sát nhân.”
Park Kwok Chang bị dọa sợ bởi sát khí lúc nãy của Kimura Musashi nên không hiểu cô ta đang nói gì.
Mất một lúc lâu, ông ta mới lên tiếng: “Không…Không cần…”
“Không cần?”
Đôi mắt lạnh lùng đầy sát khí của Kimura Musashi đâm thẳng về phía Park Kwok Chang khiến ông ta sợ chết khiếp.
Thế nhưng lần này, ông ta liều mạng kiềm chế sự sợ hãi trong lòng rồi nói một câu.
“Người Long quốc đó nói rằng hai ngày nữa sẽ đích thân tới đây, hơn nữa còn nói…” Park Kwok Chang dừng lời.
Thế nhưng những gì ông ta nói khiến cho tất cả mọi người trong Liên minh Ninja phải sững sờ.
Tên sát nhân đó thực sự tới đây tìm chết?
Vậy nghĩa là sao?
Kimura Musashi cau mày, lạnh lùng nói: “Hắn còn nói gì nữa?”
Toàn thân Park Kwok Chang run lên, ông ta cắn răng nói: “Hắn nói muốn Kimura đại nhân chuẩn bị lễ vật xin lỗi.
Hắn muốn đích thân Kimura đại nhân phải xin lỗi…”.