“Hừm?” Hùng Nhật Huy cười châm choc, nói: “Nhưng nếu anh thua thì sao?”
“Tùy anh xử trí.”
“Xin lỗi, tôi không có hứng thú với anh, không bằng như vầy đi, nếu anh thua thì bảo chị mình lại đây ở với tôi một đêm.” Hùng Nhật Huy lại nhịn không được liếc nhìn Diệp Khuynh Thành một cái, nước miếng sắp chảy ra.
Ánh mắt Lục Vân hơi lạnh đi, nói: “Tôi không có khả năng dùng chị mình làm tiền đặt cược.”
“Vậy không cần phải cược.”
“Anh sợ.”
“Cái gì?”
“Tôi nói anh không dám đánh cược là sợ sau khi sản phẩm của chúng tôi được tung ra thị trường, sẽ tạo thành đả kích lớn cho tập đoàn Hàn Mỹ các người.”
Lục Vân lộ ra vẻ mặt khiêu khích.
Hùng Nhật Huy sửng sốt một chút, sau đó không nhịn được cười nhạo và nói: “Tôi không biết cọng dây thần kinh nào của thằng nhãi nhép như anh bị chập, nhưng nếu anh muốn tự rước lấy nhục thì tôi sẽ cược với anh một lần, nếu anh thua thì không mặc quần áo chạy vòng quanh cao ốc tập đoàn Hàn Mỹ một vòng, hơn nữa phải livestream cả quá trình đó.”
“Không thành vấn đề.”
….
Sau khi rời khỏi tiệc rượu riêng của Hùng Nhật Huy, Diệp Khuynh Thành lạnh mặt mà đi nhanh.
Lục Vân đi theo phía sau cô, cười khổ và nói: “Chị Khuynh Thành, chị đi nhanh như vậy làm gì, có phải giận em không?”
Diệp Khuynh Thành không phản ứng đến hắn.
Lục Vân tiếp tục cười khổ và nói: “Chị phải tin em, em thật sự không phải đang càn quấy, em sẽ không làm chuyện không nắm chắc.”
Diệp Khuynh Thành vẫn không đoái hoài đến hắn.
Lục Vân nói: “Chị, hôm nay chị mặc bộ đồ này thật là đẹp mắt, rất hợp với khí chất, còn cái quần này cũng vậy, đã tôn đôi chân thon dài thẳng tắp hoàn mỹ của chị lên.”
“…”
Rốt cuộc Diệp Khuynh Thành cũng không thể nhịn được mà xoay người đi trở về, duỗi tay muốn nhéo Lục Vân, thở phì phì mà nói: “Vì sao em lại muốn đánh cược nhàm chán như vậy với Hùng Nhật Huy, không biết vụ này nhất định sẽ thua sao?”
Lục Vân vội vàng bảo vệ lỗ tai mình, nói: “Chị, sao chị lại không tin em như vậy?”
“Vậy em nói xem, phần thắng của em ở đâu?”
“Được rồi, nếu chị đã hỏi thì em cũng nói thật cho chị biết.” Lục Vân đột nhiên hạ giọng, tiến đến bên tai Diệp Khuynh Thành mà nói: “Thật ra công thức mà Hùng Nhật Huy lấy được là giả.”
“Giả?” Diệp Khuynh Thành lập tức trừng to mắt, nhưng ngay sau đó lại khó hiểu hỏi: “Nếu công thức là giả, vậy vì sao ‘ Lệ Nhan ’ lại được hoan nghênh như vậy, gần như đã chiếm lĩnh cả thị trường mặt nạ tỉnh thành? Hơn nữa rõ ràng chị thấy hiệu quả của nó cũng rất tốt.”
“Đó đều là ảo giác, chỉ cần qua thêm mấy ngày thì tác hại của ‘ Lệ Nhan ’ sẽ hoàn toàn lộ ra.” Lục Vân cười nói.
“Thật sự là như vậy?” Diệp Khuynh Thành nghi ngờ mà nhìn chằm chằm hắn.