Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Tề Thương Lan không rõ nguyên nhân, mà Khương Lam đã bước nhanh rời khỏi Hạnh Lâm Đường.

Bảo đảm, bà ta quyết định tự mình đi hỏi Lục Vân một chút, về chuyện thân phận võ giả của hắn, dù sao chuyện này liên quan đến thịnh suy hưng vong của gia tộc mình.

Cầu Trường Giang.

Lục Vân nhìn người phụ nữ cực kỳ xinh đẹp đứng ở đầu cầu, bà ta có dáng người đầy đặn, trước sau nhô cao, mọi bộ phận trên cơ thể đều phát triển tốt nhất có thể, vẻ đẹp bất bại trước thời gian, dường như là câu nói đúng nhất về bà ta.

Thật ra ở tuổi này của Khương Lam, không còn gọi là thiếu phụ được nữa rồi, nhưng dung mạo và ngoại hình của bà ta thật sự có thể trụ vững trước khảo nghiệm của thời gian, cho nên danh hiệu “Thiếu phụ đẹp nhất tỉnh Giang Nam” hết sức phù hợp với bà ta.

Chỉ có thể nói chú Diệp quả thật rất có phúc.

Lục Vân thầm ghen tị trong lòng.

Khi đến cầu, Lục Vân cười hỏi: “Dì Khương, có chuyện gì không thể nói ở nhà sao phải mời cháu đến nơi này?”

“Lục Vân, cậu là võ giả đúng không?”

Khương Lam trực tiếp hỏi về chuyện vẫn đang nghi vấn trong lòng, hơn nữa lần này bà cũng không gọi Lục Vân là ‘con rể tốt’ hay ‘cháu ngoan’ nữa, điều này chứng tỏ bà ta đang rất nghiêm túc.

Lục Vân hơi sửng sốt: “Sao dì Khương lại hỏi chuyện này?”

“Trả lời tôi, đúng hay không?”

Khương Lam không nói lý do, chỉ nhìn dùng ánh mắt chờ mong nhìn Lục Vân, hy vọng sẽ nhận được câu trả lời từ biểu cảm của Lục Vân, nhưng Lục Vân lắc đầu, nói: “Không.”

Không!

Làm sao có thể?

Nếu Lục Vân không phải là võ giả, thì những gì Tề Thương Lan nói là sao?

Khương Lam không tin.

Bà nghĩ Lục Vân đang nói dối mình.

Thật ra bà đâu biết rằng Lục Vân đang nói thật, bởi vì thật sự hắn không phải là võ giả, mà là một người tu luyện, hai cái này căn bản là không thuộc cùng một hệ thống.

Lục Vân vừa trả lời Khương Lam xong, đột nhiên Khương Lam chỉ vào dòng sông dưới cầu, nói: “Cậu nhìn xem, dòng sông rộng như vậy, nước cũng chảy siết nữa, nếu người bình thường rơi vào đó chắc chắn sẽ bị cuốn mất xác!”

Nói xong bà liền thả người rơi xuống.

???

Lúc ấy Lục Vân vẫn còn ngỡ ngàng.

Khương Lam thực sự tin tưởng Lục Vân là một võ giả, bởi vì những gì xảy ra với Lục Vân quá khó tin.

Thần y Giang thành, Vân Lộc đại sư…

Còn có thần thái đĩnh đạc và điềm tĩnh khi đối mặt với Tam gia.

Cũng như.

Người chỉ biết vì lợi ích như Thẩm Kim Hoa, tại sao lại nhiệt tình với Lục Vân như vậy, còn vì vấn đề tình cảm của Lục Vân mà tức giận với bà?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui