Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Giọng cậu ta rất lớn, rống ra tiếng này lập tức làm cả phòng học an tĩnh lại.

Chẳng qua lần này đa số sinh viên đã dùng ánh mắt lúc ban đầu nhìn Lục Vân mà ngắm vào tên đầu nhím.

Giống như một đám người đang ca hát trong phòng KTV, chúng tôi đều hát nhạc giật sôi động, kết quả anh đi lên ngân nga một bài tình ca bi thương, vậy không phải quá mất hứng sao?

“Bạn học này, làm phiền cậu nói rõ rốt cuộc thầy Lục phá hư không khí trong trường chúng ta thế nào?” Có người bênh vực Lục Vân.

Tên đầu nhím cười nhạo một tiếng và nói: “Trường học là nơi học hành, hành vi vừa rồi của anh ta có gì khác với chơi dao chơi súng trong trường không? Vậy không phải phá hư không khí thì là gì?”

“Đúng vậy, bạn trai tôi nói rất đúng!” Đương nhiên nữ sinh váy ngắn phải ủng hộ bạn trai mình, lập tức nói đệm theo đầu nhím.

Mấy sinh viên còn muốn cãi lại giúp Lục Vân, nhưng lúc này lại nghe thấy Lục Vân mở miệng nói: “Các bạn học, nghe tôi nói một câu.”

Trong phòng học lại an tĩnh lại.

Lục Vân cười nhìn về phía đầu nhím: “Tôi cảm thấy bạn này nói rất đúng, tôi tới trường là truyền thụ tri thức trung y, không phải tới chơi tạp kỹ, vậy chúng ta nói về nội dung có liên quan đến trung y đi… Cứ bắt đầu từ cậu đi!”

Lục Vân chỉ chỉ đầu nhím, thầm nghĩ, ranh con, cậu có vẻ hăng quá nhỉ, xem tôi xử cậu thế nào.

“Cái gì mà bắt đầu từ tôi?” Đầu nhím thấy Lục Vân chỉ vào mình thì lập tức sửng sốt, đầy mặt khó hiểu.

Lục Vân nói đầy thâm ý: “Cậu có bệnh.”

“…”

Thầy thuốc trung y gì thế này, sao còn mắng chửi người ta chứ?

Lục Vân tiếp tục nói: “Gần đây có phải cậu thường xuyên táo bón hay không?”

À, thì ra không phải mắng người.

Lúc này mọi người mới phản ứng lại, thầy đang xem bệnh cho đầu nhím!

Nhưng đầu nhím nghe thế thì không vui, lập tức khó chịu nói: “Thầy đừng có nói bậy bạ ở đây, tôi thấy thầy mới táo bón, sức khoẻ ông đây tốt biết chừng nào!”

Vừa rồi nghe thấy hai chữ ‘ táo bón ’, trong lòng cậu ta lập tức lộp bộp, bởi vì Lục Vân thật sự nói trúng rồi.

Nhưng trước mắt bao người, cậu ta sẽ không thừa nhận, hơn nữa vốn dĩ không phục Lục Vân, dù Lục Vân nói cái gì thì cậu ta chỉ cần phủ định là được, cố ý muốn làm khó Lục Vân.

Lục Vân cũng không giận, mà tiếp tục cười nói: “Cậu dám đứng lên để tôi xem một chút không?”

“Đứng lên thì đứng lên, tôi sợ thầy chắc!” Đầu nhím bảo bạn gái tránh ra, sau đó đứng lên, khiêu khích nhìn Lục Vân, cậu ta không tin hắn có thể làm gì mình.

“Nhìn từ sắc mặt thì có thể nhìn ra hệ tiêu hóa của cậu xuất hiện vấn đề, hẳn là bình thường ăn nhiều đồ chua cay, dạ dày tích nhiệt, ruột bị tổn thương, do đó dẫn tới tràng đạo khô khốc, thường xuyên táo bón.”

“Thầy đánh rắm ——”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui