Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Đầu nhím vừa muốn phản bác thì thấy Lục Vân nhanh chóng tiến lên, ấn một cái lên huyệt vị trên bụng cậu ta, đầu nhím lập tức cả giận quát: “Thầy làm gì?”

“Không có gì, chỉ giúp cậu khơi thông khí thối trong bụng mà thôi, nếu sức khoẻ của cậu bình thường thì sẽ không có gì.”

Khóe miệng Lục Vân lộ ra nụ cười thần bí khó lường, nói xong thì im lặng lui ra phía sau vài bước.

Đầu nhím còn muốn tranh chấp cái gì, nhưng giây tiếp theo lại đột nhiên cảm thấy bụng mình sông cuộn biển gầm, lộc cộc lộc cộc vang lên giống như tiếng sấm ngày mưa, cực kỳ vang dội.

Ngay sau đó ——

Phốc!

Phốc!

Phốc!

Mặt đầu nhím nghẹn đỏ bừng, cuối cùng nhịn không được mà liên tục thả ba cái rắm vô cùng tanh tưởi.

Bạn gái đầu nhím đúng lúc đang ngồi đối diện với cái mông của cậu ta, ba cái rắm vang dội lập tức làm cô ta ngơ ra, sắc mặt xanh mét mà đứng lên, kết quả đầu nhím vì nghẹn quá mức, phía dưới không xì ra mà xì ngược lên trên, trùng hợp lại bắn thẳng vào mặt bạn gái mình.

“Con mẹ nó có phải anh cố ý hay không… Nôn ——”

Nữ sinh váy ngắn vừa định mắng, giơ tay chuẩn bị tát vào mặt bạn trai mình, nhưng còn chưa kịp tát thì đã không nhịn được nôn khan, vội vàng che miệng mũi lại chạy như bay khỏi phòng học.

Trong nháy mắt, một mùi tanh tưởi mãnh liệt lấy đầu nhím làm trung tâm, giống như đạn sương khói khuếch tán ra, làm mấy sinh viên bên cạnh sợ tới mức quay cuồng trên mặt đất.

“Mẹ nó có độc…”

Rốt cuộc bọn họ cũng biết vì sao vừa rồi Lục Vân lại lui nhanh về phía sau vài bước, ai mà chịu được loại vũ khí sinh hóa hủy thiên diệt địa này?

“Mấy bạn ngồi gần cửa sổ mở cửa ra cho thông gió, chúng ta rời khỏi phòng trước, năm phút sau có thể tự nguyện trở lại phòng học, nếu không muốn nghe thầy giảng bài thì không cần trở về nữa.” Lục Vân vội vàng nói xong thì dẫn đầu chạy ra khỏi phòng học.

“Con mẹ nó, thầy chạy còn nhanh hơn thỏ!”

Những sinh viên trong phòng thấy Lục Vân đã chạy thì lập tức che mũi lạ xông ra cửa, trước khi rời đi còn không quên hung tợn trừng đầu nhím một cái, cậu nói xem cậu thể hiện làm gì… Mẹ nó, bộ hồi chiều ăn phân hay gì?

Chịu không nổi!

Rất nhanh, phòng học chữ T to lớn chỉ còn lại một mình đầu nhím đứng đó hỗn độn trong gió, thật là một đời anh minh hủy trong một sớm!

Chừng năm phút sau, Lục Vân về tới phòng học, lúc này đầu nhím đã rời đi. Vừa rồi mất mặt như vậy, sao cậu ta còn mặt mũi ở lại phòng học này.

Lục Vân chờ đợi một hồi, bọn sinh viên lục tục tiến vào phòng, thử ngửi ngửi một cái, xác định trong phòng đã không còn mùi thì mới đi vào ngồi xuống, chẳng qua khu vực vừa rồi chung quanh đầu nhím đã không còn ai dám đặt chân.

Có cần khoa trương như vậy không?

Trôi qua thêm hai ba phút, sinh viên nên trở về cũng đã trở lại, đại khái chừng 70%, Lục Vân rất vừa lòng với kết quả này, vì họ đều tự nguyện trở về, chứng minh đa số đã tán thành Lục Vân, hơn nữa bọn họ còn kích động nói: “Thầy ơi, có thể dạy tụi em phi châm không?”

Xem ra ai cũng có một giấc mộng võ hiệp.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui