Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Hàn Khải cảm thấy hô hấp đình trệ, đại não thiếu dưỡng khí. Cuối cùng vì quá kinh sợ mà ngất đi, toàn thân ông ta tái nhợt như tờ giấy giống như bị rút cạn máu.

“Tiểu Lục Vân, em…”

Lạc Ly cũng sửng sốt, trên khuôn mặt xinh đẹp đầu tiên là kinh ngạc, sau đó là kinh hãi và cuối cùng biến thành vui sướng mãnh liệt. Trong nháy mắt, đôi mắt đẹp trở nên ướt át.

Vì quá xúc động.

Thân thể mỏng manh khẽ run lên.

Em trai yêu dấu của cô, Lục Vân đã trở lại sau 15 năm vắng bóng và trở thành vị anh hùng vô song của Long quốc – Vân Thiên Thần quân.

Thật là một niềm vui bất ngờ!

Sự kinh ngạc và hưng phấn trong lòng Lạc Ly không cách nào diễn tả được, cô chỉ có thể cùng cặp thỏ trắng dao động kịch liệt bày tỏ cảm xúc của mình.

“Lạc Ly, Minh chủ của căn cứ Vũ Minh tại Trung Quốc bái kiến Vân Thiên Thần quân!”

Lạc Ly định quỳ xuống nhưng Lục Vân vội ôm cô, cười nói: “Chị bảy, mặc dù em là Vân Thiên Thần quân nhưng vẫn là em trai Lục Vân của chị. Làm sao chị có thể quỳ xuống trước mặt em được?”

“Không được, đây là quy tắc của Vũ Minh!”

Mặc dù Vân Thiên Thần quân không thuộc hệ thống Vũ Minh nhưng toàn bộ Vũ Minh ở Long quốc đều cúi đầu trước mặt hắn bởi vì mọi người đều biết rằng nếu như không có Vân Thiên Thần quân thì sẽ không có một Vũ Minh ổn định như hiện nay.

Lạc Ly khăng khăng muốn bái.

Lục Vân bất đắc dĩ, đột nhiên hai mắt lóe lên, ghé sát bên tai Lạc Ly và nhỏ giọng nói: “Chị bảy, em thấy thay vì bái em, chi bằng sau này đi vệ sinh, chị quên khóa cửa vài lần là được, ha ha…”

“……”

Thanh âm này lập tức khiến hai má Lạc Ly nóng bừng. Hình tượng Vân Thiên Thần quân cao lớn uy nghiêm trong cô nháy mắt sụp đổ.

Quả nhiên vẫn là tên khốn vô đạo đức đó.

Dưới tình huống này, không thể nói như vậy ở nơi khác được sao?

Đây là nơi công cộng, nếu như để người khác nghe được thì sẽ tổn hại đến uy danh của Vân Thiên Thần quân!

Lạc Ly cắn đôi môi đỏ mọng và lườm Lục Vân, sâu đó cảnh giác nhìn xung quanh. Sau khi xác nhận không có ai nghe thấy lời nói của Lục Vân, cô mới thở phào nhẹ nhõm.

Thực ra cô làm sao biết giờ phút này, đám Cố Trường Hưng đang quỳ rạp trên mặt đất, toàn thân bị bao trùm bởi nỗi sợ hãi, đầu óc quay cuồng cho nên làm gì có tâm tình nghe lén xem hai người họ nói gì.

Hơn nữa, cho bọn họ trăm cái gan cũng chẳng dám!

Cuối cùng, Lạc Ly vẫn không quỳ bái.

Lục Vân thu lại vẻ mặt không đứng đắn, đi tới trước mặt Cố Trường Hưng và nói: “Cố Trường Hưng, anh có phản đối gì với câu nói vừa rồi của tôi với hai người không?”

“Tội nhân Cố Trường Hưng, cảm tạ Thần quân đã không giết!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui