Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm


Vì muốm xem hình dáng của bậc thầy nghệ thuật quốc tế, Lục Vân dựa theo thời gian ước định đi tới địa điểm xem mắt, là một quán cà phê có phong cách rất cao.

Nhưng ngồi chờ nửa tiếng đồng hồ, cũng không thấy bóng dáng Lưu Tiểu Nguyệt.

Mẹ nó, dám cho lão tử leo cây!
Lục Vân không kiên nhẫn chờ thêm nữa, đứng dậy chuẩn bị rời đi, nhưng lúc này, Lưu Tiểu Nguyệt lại từ cửa đi vào.

Dáng người của cô quả nhiên rất cao gầy, ăn mặc cũng thời thượng.

Quan trọng nhất là, cô chính là nữ chính trong video.

Lưu Tiểu Nguyệt hiển nhiên cũng là xem qua ảnh chụp của Lục Vân, trực tiếp đi về phía hắn, chỉ là sắc mặt của cô có chút khó coi.

Vừa rồi lúc cô ở bên ngoài nhìn thấy cửa quán cà phê có dừng lại một chiếc Bugatti Veyron, cô có chút chờ mong chiếc Bugatti Veyron này là của Lục Vân?
Nhưng nhìn Lục Vân một cái, cô liền cảm thấy mình suy nghĩ nhiều rồi.

Người có tiền nào lại ăn mặc tùy ý như vậy?
Lưu Tiểu Nguyệt dù sao cũng là người từng đi du học, kiến thức rộng rãi, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra, quần áo trên dưới toàn thân Lục Vân cộng lại, sẽ không vượt qua ba trăm tệ.

Cho nên, chiếc Bugatti Veyron trước cửa kia tuyệt đối không thể là của hắn.


Câu đầu tiên Lục Vân nói khi gặp mặt chính là: "Cô đến muộn nữa tiếng.”
“Đồ nhà quê!”
Lưu Tiểu Nguyệt lườm Lục Vân: "Con gái phải trang điểm, đến muộn một tiếng không phải rất bình thường sao? Lúc này tôi mới đến muộn nửa tiếng, xem như cũng sớm rồi.”
Tuy rằng cô chướng mắt Lục Vân, nhưng vẫn ra vẻ rụt rè ngồi xuống, chuẩn bị làm theo quy trình.

“Cũng đã đến đây rồi, cũng đừng nói tôi không cho anh cơ hội, nói một chút điều kiện của anh đi!"
“Điều kiện gì?”
"Thật ngốc, chính là nhà của anh như thế nào, xe giá bao nhiêu, tiền lương mỗi tháng là bao nhiêu?"
"Tôi không có tiền lương, nhưng nhà muốn nhà bao lớn có bao lớn, xe cần mấy chiếc có mấy chiếc.”
“Anh là phú nhị đại?”
“Không phải.”
“Vậy anh lấy đâu ra tiền mua xe sang trọng?”
“Tôi chỉ cần nói một câu, lập tức sẽ có người đưa tới cho tôi.”
“Xem ra anh bị bệnh thần kinh rồi!”
Lưu Tiểu Nguyệt quả thực khó chịu muốn chết, sao lại giới thiệu cho cô người thần kinh như này.

“Cô hỏi tôi nhiều vấn đề như vậy, bây giờ đến lượt tôi hỏi cô." Lục Vân đột nhiên cười nói.

“Tôi thấy không cần thiết.”
Lưu Tiểu Nguyệt trực tiếp đứng dậy rời khỏi quán cà phê, trước khi rời đi còn khinh bỉ liếc Lục Vân một cái: "Cũng không biết từ đâu chạy tới một tên thần kinh, thật sự là lãng phí thời gian của bà đây.”
Ách......!
Lục Vân sờ sờ mũi, nghĩ thầm thật không hổ là bậc thầy nghệ thuật quốc tế, ánh mắt thật cao.

Quên đi, đi gặp mặt một lần cũng coi như là không phụ ý tốt của Ngô gia gia.

Lục Vân đi ra quán cà phê, thấy hai mỹ nữ đang đứng ở trước mặt Bugatti Veyron của mình, không ngừng bày ra tư thế tự sướng, một hồi chu miệng ngây thơ, một hồi quyến rũ sexy
Lục Vân tiến lên hỏi: "Người đẹp, chụp xong chưa?”
“Chụp xong hay không thì liên quan quái gì đến mày, con mẹ nó!”
Một giây trước còn giả bộ đáng yêu trước ống kính, một giây sau đột nhiên hung ác trừng mắt nhìn Lục Vân.

Mặt khác một vị mỹ nữ cười duyên nói ra: "Anh đẹp trai, muốn làm quen thì cứ nói thẳng, tuy anh ăn bận có chút qua loa nhưng mặt mũi cũng tạm ổn, nếu muốn xin weixin thì nói đi, biết đâu chị đây vui vẻ sẽ đồng ý kết bạn với anh đó.”
Lục Vân không nói gì.

Phụ nữ bây giờ, đều thích trông mặt mà bắt hình dong như vậy?
Cũng chính là do Lục Vân không chú trọng cách ăn mặc, yêu cầu của hắn đối với tạo hình quần áo là nhẹ nhàng thoải mái, bền bỉ, như vậy là đủ rồi, về phần có phải hàng hiệu hay không, căn bản không quan tâm.

Đây đều là thói quen mà Lục Vân dưỡng thành khi chinh chiến ở biên cảnh, lúc mặc đẹp nhất là lúc hạ táng đồng đội của mình mà thôi.


Không để ý đến hai người phụ nữ này, Lục Vân trực tiếp mở khóa cửa xe, chui vào Bugatti Veyron.

Bùm!
Tiếng động cơ khởi động khiến hai mỹ nữ hoảng sợ, quay đầu lại mới phát hiện, ngồi trong xe lại là Lục Vân, lập tức liền thay đổi sắc mặt.

“Anh đẹp trai, chiếc xe thể thao này là của anh à?”
"Anh đẹp trai, người ta vừa rồi chỉ nói đùa thôi, anh đừng tức giận, người ta giờ cùng anh đi hóng gió có được không?”
“Anh ta là bạn trai tôi, hai người không biết xấu hổ, mau cút đi!”
Lục Vân còn chưa nói chuyện, Lưu Tiểu Nguyệt đã đột nhiên vọt tới, kéo hai người phụ nữ ra.

Vừa rồi cô vẫn chưa đi xa, quay đầu lại thấy Lục Vân đang bắt chuyện với hai người phụ nữ, vì vậy liền cười lạnh ngừng lại, chuẩn bị xem kịch.

Nhưng nhìn một hồi cô lại đột nhiên phát hiện có chỗ không đúng.

Lục Vân lại ngồi vào trong xe thể thao.

Chết tiệt!
Chiếc Bugatti Veyron thực sự là của anh ta!
Lưu Tiểu Nguyệt trong lòng kêu một tiếng, vì thế sải bước vọt tới, trực tiếp kéo hai người phụ nữ kia sang một bên.

Lục Vân cũng trêu tức nhìn cô ta nói: "Từ khi nào tôi biến thành bạn trai của cô?"
“Chúng ta đã từng xem mắt, không phải là bạn trai bạn gái sao? Không chỉ yêu nhau, chúng ta có thể còn sắp kết hôn rồi!”
Lưu Tiểu Nguyệt vuốt mái tóc dài của cô, lộ ra nụ cười tự tin.

Cô là sinh viên tài cao học rộng, còn là sinh viên từ nước ngoài du học trở về, lại còn xinh đẹp cho nên đối với bản thân cực kì tự tin.


Hơn nữa từ biểu hiện vừa rồi trong quán cà phê, xem ra Lục Vân rõ ràng cảm thấy rất hứng thú với cô.

Lúc này đây, cô ta nắm chắc mười phần.

Nhưng cô làm sao biết được, Lục Vân đối với cô cảm thấy hứng thú, thuần túy là bởi vì tò mò, tò mò một người rốt cuộc là có bao nhiêu mặt dày, mới có thể cùng người nước ngoài quay cái video kia.

Không biết nói gì chính là, cô còn có mặt mũi về nước đi xem mắt.

Vẻ mặt Lục Vân càng trêu tức nói: "Thật sao? Sao tôi có cảm giác cô không coi trọng tôi!”
“Làm sao có thể!”
Lưu Tiểu Nguyệt vội vàng giải thích: "Người ta vừa rồi thấy mình trang điểm có hơi nhạt, nên đi trang điểm lại mà thôi, tôi vô cùng hài lòng với điều kiện của anh.”
Lục Vân cười cười: "Điều kiện của tôi cô hài lòng, nhưng điều kiện của cô, tôi không hài lòng!"
“Tại sao?”
"Cô chơi với người nước ngoài đến nát bét rồi, còn dám trở về xem mắt, ai cho cô mặt mũi thế?"
Lục Vân nói xong câu đó, ầm một tiếng lái Bugatti Veyron rời khỏi nơi này, để lại cho Lưu Tiểu Nguyệt một mặt mơ hồ.

Làm sao hắn biết...!
Lúc này, hai cô gái đứng bên cạnh cũng phản ứng lại, chỉ vào Lưu Tiểu Nguyệt châm biếm nói: "Tôi đã nói sao cô ta lại quen mắt như vậy, hóa ra là bậc thầy nghệ thuật quốc tế!"
"Bậc thầy nghệ thuật quốc tế..."
Lưu Tiểu Nguyệt sao có thể còn không rõ, lúc cô ở nước ngoài làm những chuyện kia, đã nổi danh ở Long quốc, nhất thời hai mắt cô ta tối sầm hôn mê bất tỉnh tại chỗ..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận