Hai người giỏi lắm, hiện tại còn cả gan làm loạn ngay trước mặt tôi phải không?
Diệp Khuynh Thành tức giận.
Cho nên cô trực tiếp sải bước chân dài lên, vọt vào phòng tắm kéo Lục Vân ra, lạnh lùng nói: “Nhãi ranh Lục Vân, hiện tại chị muốn khiêu chiến em, chị tin tưởng ý chí của mình nhất định có thể chiến thắng di chứng phụ trợ tu luyện của em!”
Lục Vân sửng sốt, sau đó khuôn mặt trở nên cổ quái.
Chị Khuynh Thành nói lời này còn không phải là muốn mình giúp cô tu luyện luôn sao?
“Em nói này chị Khuynh Thành, lúc em chủ động nói muốn giúp chị tu luyện thì chị thở phì phì muốn đánh em, hiện tại em không nói thì chị lại lạnh lẽo nói muốn tới khiêu chiến, rốt cuộc chị suy nghĩ cái gì vậy?”
“Hừ, em đừng có suy đoán tâm tư của mỹ nữ, chỉ cần nói có dám nghênh chiến hay không!”
Ha, khiêu khích em đúng không? . Đam Mỹ Hay
Đương nhiên Lục Vân không cam lòng yếu thế, sau mười lăm phút, hắn quyết đoán nâng mông vểnh của Diệp Khuynh Thành lên, ném người chị cao ngạo đã tan rã ý chí vào phòng tắm, để cô và Liễu Yên Nhi hưởng thụ đãi ngộ tương tự.
Xem chị còn dám khiêu chiến em hay không!
Một tuần sau trở lại tỉnh Giang Nam.
Chị năm vẫn chưa về.
Lục Vân được sống cuộc sống nhàn nhã. Trong mấy ngày này người chị cả vẫn luôn lạnh lùng, đến tối thì như một con người khác, chạy đến thách thức hắn, mặc dù lần nào cô cũng bị Lục Vân ôm rồi ném vào phòng tắm.
Nhưng không thể không thừa nhận chính là.
Ý chí chiến đấu của Diệp Khuynh Thành thực sự đang dần tăng lên.
Lúc đầu, cô có thể kiên trì được khoảng mười lăm phút dưới sự hỗ trợ của Lục Vân, nhưng bây giờ cô ấy có thể kiên trì được hơn hai mươi phút.
Ít nhất còn lợi hại hơn Liễu Yên Nhi.
Về phần Đại học Giang Nam, lớp học tìm hiểu về Trung Y của Lục Vân đã thay đổi từ cố định thứ ba và thứ năm hằng tuần thành bất cứ lúc nào, chỉ cần nhà trường thông báo trước ngày học một ngày, buổi tối ngày hôm sau lớp học này sẽ vô cùng đông đúc sinh viên.
Hôm nay.
Có một vài bệnh nhân kì quái đến Hạnh Lâm Đường, được Lâm Thanh Đàn và Dư Hồng Văn ra tay điều trị xong vẫn không có tác dụng gì cả.
Hoàn toàn không thể điều tra ra nguyên nhân bệnh.
Sau khi Lục Vân nhận được tin tức, hắn lập tức đến Hạnh Lâm Đường, hắn thấy lông mày của những bệnh nhân này được bao phủ bởi một lớp tà khí màu xanh tím, đó là nguyên nhân khiến cơ thể họ khó chịu.
Khi gặp phải tà ma, thuốc men thông thường hay điều trị bằng châm cứu rất ít có tác dụng.
Lục Vân không còn lựa chọn nào khác ngoài việc sử dụng đạo pháp, loại trừ sạch sẽ tà khí cho bọn họ.
Sau khi hỏi kỹ, thì biết được những bệnh nhân này đều đến từ thôn Vĩnh Khê, hơn nữa sau khi bọn uống nước suối từ thôn Vĩnh Khê mới cảm thấy cơ thể không khỏe.