Cùng lắm chỉ là một cô nhân viên nhỏ bé được ưa thích, sau đó ngầm ám chỉ với lãnh đạo công ty bên dưới tổ chức ăn tối. Tiếp đó thử nghiệm điểm giới hạn của cô nhân viên xinh xắn này.
Nếu như cô nhân viên nhỏ không có ý định chống lại thì chỉ cần chờ được thăng chức và tăng lương.
Lâm Thanh Đàn rất đẹp.
Khi Nguyễn Ba và những người khác đi tới, tuy chỉ lướt qua nhưng bọn họ đều đồng tình với điều này.
Thế nhưng bọn họ đã già lắm rồi, dù có tâm nhưng không đủ sức.
Hơn nữa, bọn họ đều là nhân vật có tiếng trong giới Trung y nên trong mắt mọi người, họ đều là những tiền bối đức cao vọng trọng.
Lâm Thanh Đàn bị những nhân vật hàng đầu trong giới Trung y ở Long quốc phớt lờ.
Vì thế khi Dư Hồng Văn giới thiệu với họ rằng cô là sư phụ của ông thì Nguyễn Ba và những người khác vô cùng sửng sốt.
Rất nhanh, Nguyễn Ba cau mày nói: “Lão Dư, hiện tại không phải là lúc đùa giỡn đâu.”
“Hội trưởng, tôi không hề nói đùa với ông. Cô Lâm thật sự là một thiên tài châm cứu hiếm có.” Dư Hồng Văn cười khổ nói.
Trong câu nói không hề đề cập đến chuyện Lâm Thanh Đàn là sư phụ của ông.
Tuy nhiên ý nghĩa cũng như nhau. Nếu như những người này nhìn thấy trình độ châm cứu của Lâm Thanh Đàn, chắc chắn bọn họ sẽ há hốc mồm.
Mọi người lại nhìn Lâm Thanh Đàn với vẻ nghi ngờ.
Lâm Thanh Đàn gật đầu nói: “Các vị tiền bối, tôi chỉ là may mắn tình cờ học được một vài bộ kỳ môn châm pháp. Vì thế, tôi có những ưu thế nhất định trong châm cứu.”
Lâm Thanh Đàn khá khiêm tốn.
Thế nhưng khi thấy cô nói vậy, Nguyễn Ba và những người khác càng cau mày chặt hơn.
Có bao nhiêu bộ kỳ môn châm pháp?
Có rất nhiều bộ kỳ môn châm pháp vẫn còn là bí mật chưa được lưu truyền. Trong một trung y thế gia, cùng lắm cũng chỉ có một hoặc hai bộ kỳ môn châm pháp. Có rất nhiều bộ kỳ môn châm pháp đã biến mất.
Thế nhưng cô gái trẻ này lại nói rằng mình đã học mấy bộ kỳ môn châm pháp. Điều này khó tránh khỏi nghi ngờ.
Biểu cảm của Nguyễn Ba đột nhiên trở nên có chút không vui.
Bọn họ từ Hiệp hội Trung y đến với hy vọng có thể mời được một vị cao nhân ẩn dật nhưng cảnh tượng trước mắt hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của bọn họ.
Nếu như có sự nhầm lẫn ở đây thì đúng là lãng phí thời gian và năng lượng..
Đặc biệt là Thiệu Ngọc Thành. Sắc mặt của ông ta là xấu nhất.
Trước đây, “thiên tài châm cứu” là dành riêng cho ông ta. Mặc dù sau này có nhiều yếu tố khác ảnh hưởng đến danh tiếng thiên tài này nhưng vẫn không thể phủ nhận rằng ông ta là người cực kỳ tài năng trong lĩnh vực châm cứu.
Tuy nhiên vừa rồi Dư Hồng Văn nói cô gái trẻ họ Lâm này là một thiên tài châm cứu, thậm chí còn thêm hai từ “hiếm có”. Ý của câu này không phải là cô Lâm mạnh hơn Thiệu Ngọc Thành sao?