Vì thua cũng đã thua nên nói gì cũng vô ích.
Cho đến khi nhiều năm trôi qua, Park Kwok Chang lại đến thách đấu nhưng lại bị Lâm Thanh Đàn đè bẹp một cách dễ dàng. Nỗi uất ức dồn nén trong lòng những người thuộc Hiệp hội Trung của Long quốc có thể xả ra ngoài.
Chỉ là hình như họ đã quên, trước khi hai người họ đấu về châm cứu, bọn họ đã rất nóng lòng muốn vạch rõ ranh giới với Lâm Thanh Đàn.
Sắc mặt của Park Kwok Chang vô cùng khó coi, ông ta nói: “Cây châm thứ 11 của tôi còn chưa đâm xuống, còn quá sớm để nói về kết quả.”
Tất nhiên là ông ta không cam tâm.
Vì thế, khi cây châm thứ 11 được đâm vào, cách đâm vẫn giống như 10 cây châm trước đó.
Lần này khi mũi kim châm của ông ta đâm xuyên qua đã hiện ra một luồng khí tức màu vàng kim cực kỳ yếu ớt.
Dùng khí vận châm.
Đây là kỹ năng độc nhất vô nhị của Quỷ thủ kim châm.
Luồng khí tức màu vàng kim này có phần giống với chân khí của tu luyện giả nhưng cũng không giống hoàn toàn.
Suy cho cùng, đây là phương pháp dùng khí vận châm nguyên thủy. Sau khi truyền từ Long quốc sang Hàn quốc, người Hàn quốc không được học hết mà chỉ học được một bản không hoàn chỉnh cho nên mỗi lần Park Kwok Chang dùng khí vận châm, nguyên khí của ông ta sẽ bị tổn hại nghiêm trọng.
Để biến kết quả trận đấu này thành hòa, Park Kwok Chang cũng đã dốc toàn lực.
Vù!
Mũi kim châm run lên, khi đâm vào một huyệt đạo trên người Lục Vân, luồng khí tức màu vàng kim yếu ớt xông vào kinh mạch của hắn đủ để phá vỡ cơ chế khí bên trong cơ thể.
Park Kwok Chang tự tin rằng với mũi châm này có thể đảo ngược hoàn toàn những nhược điểm trước đây.
Thế nhưng cũng giống như mũi châm thứ 10, khung cảnh mà Park Kwok Chang mong đợi không hề xuất hiện.
Lục Vân mặt không đổi sắc.
Hắn làm sao không phát hiện ra mánh khóe của Park Kwok Chang.
Từ mũi châm thứ 10, Lục Vân đã biết rằng Park Kwok Chang không hề tuân theo các quy tắc của trận đấu châm cứu.
Chỉ là Lục Vân không thèm vạch trần mà thôi.
Với hắn, phương pháp của Park Kwok Chang không khác gì gãi ngứa.
Mà khoảnh khắc khi luồng khí tức màu vàng kia đi vào kinh mạch, nó đã bị chân khí trong cơ thể Lục Vân nuốt chửng.
Sắc mặt của Lục Vân không hề biến đổi nhưng sắc mặt của Park Kwok Chang lại tái nhợt, Ông ta kêu lên đầy vẻ kinh ngạc: “Làm sao có thể? Làm sao mà cậu ta lại hoàn toàn không có phản ứng gì?”
Ông ta vô cùng sửng sốt.
Đến cây châm thứ 10, Lục Vân không có phản ứng đã đành nhưng tại sao ông ta đã dùng khí vận châm mà vẫn không có phản ứng gì?