Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

“Mau gọi người họ Lâm ra đây gặp tôi!”

Park Kwok Chang không muốn nói nhảm với Dư Hồng Văn chút nào nên khi đến cửa Hạnh Lâm Đường, ông ta trực tiếp yêu cầu được gặp Lâm Thanh Đàn.

Dư Hồng Văn hừ lạnh một tiếng nói: “Gặp gì mà gặp? Cô Lâm là người mà ông muốn gặp là gặp được sao? Ông tưởng ông là ai? Đừng quên đây là Long quốc, không phải là nơi mấy người nước ngoài như các người muốn gì được nấy.”

Ông không rõ mục đích của Park Kwok Chang tới đây làm gì, ông tưởng rằng họ lại muốn đấu châm với Lâm Thanh Đàn như mấy ngày trước.

Thua là thua.

Làm gì có chuyện ngày nào cũng muốn đến thách đấu là được.

Ông không phiền nhưng chúng tôi phiền!

Dư Hồng Văn vô cùng tức giận.

Những người nước ngoài này đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến hoạt động bình thường của Hạnh Lâm Đường. Vì thế khi nói chuyện, Dư Hồng Văn không thể không chỉ vào một cái cây xanh cách đó không xa. .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Trường Phong Độ
2. Chú! Xin Ký Đơn!
3. Sau Khi Bị Vai Ác Nghe Được Tiếng Lòng
4. Trời Sinh Một Cặp
=====================================

Dưới gốc cây, tình cờ có một con chó đang tè.

Park Kwok Chang cũng nhìn thấy.

Mặc dù tiếng Trung của ông ta không được tốt lắm nhưng không khó để hiểu rằng những lời của Dư Hồng Văn ám chỉ bọn họ là chó.

“Không nói nhảm với ông nữa. Hiện tại tôi muốn gặp cô Lâm, nếu như ông không để cô ta ra thì đừng trách chúng tôi xông vào cướp người!”

Park Kwok Chang không có tâm trạng tranh luận với Dư Hồng Văn. Ông ta chỉ muốn nhanh chóng tìm Lâm Thanh Đàn để hỏi về Kimura.

Bây giờ ông ta đang rất rối.

Kimura không phải là người thường.

Cha của cậu ta là Phó minh chủ của Liên minh Ninja Nhật Bản.

Nếu như cậu ta xảy ra chuyện ở Long quốc thì chắc chắn sẽ gây ra sóng gió trong Liên minh Ninja.

Sau khi Park Kwok Chang nói xong, ông ta định dẫn người vào Hạnh Lâm Đường.

Dư Hồng Văn vô cùng tức giận, ông lập tức cầm cây chổi chặn cửa và nói: “Không ngờ các người lại dám kiêu ngạo như vậy! Đừng tưởng rằng các người cậy thế đông mà muốn làm gì thì làm. Bên chúng tôi cũng không kém đâu.”

Có rất nhiều bệnh nhân ở Hạnh Lâm Đường đang xếp hàng để được gặp bác sĩ. Sau khi nghe những lời của Dư Hồng Văn, bọn họ phẫn nộ đứng dậy tạo thành một bức tường người chặn ở ngoài cửa, nhìn chằm chằm đám người nước ngoài với vẻ tức giận.

“Dám sủa bậy ở địa bàn của chúng tôi, ai cho các người lá gan lớn như vậy?”

“Đúng vậy, hiện tại Long quốc của chúng tôi rất mạnh. Các người cảm thấy mình có thể khi dễ Long quốc được sao?”

“Xin lỗi, chúng tôi không tôn sùng người nước ngoài!”

“Mẹ nó, các người muốn xông vào cướp bác sĩ Lâm đi sao? Nào lại đây, tới một người tôi giết một người!”

Một ông già tức giận xắn tay áo lên như muốn đánh kẻ địch.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui