Diệp Khuynh Thành kỳ quái nói: “Em không hiểu ý của chị sao? Em trai Lục Vân của chúng ta chính là Vân Thiên Thần Quân. Ở Long quốc, làm gì có ai có tư cách trừng phạt Vân Thiên Thần Quân chứ?”
Rõ ràng là thân phận của Lục Vân đã bị lộ nhưng không hiểu mấy chị gái xinh đẹp này đang nghĩ gì mà không chịu thổ lộ với nhau.
Nếu như chị hai biết được thân phận của hắn sớm hơn thì chị ấy đã không lo lắng về chuyện tên Nhật Bản đó lâu như vậy. Đương nhiên là cũng không vì chuyện nhỏ đó mà tức giận với hắn.
Đối với Vân Thiên Thần Quân, giết một tên Nhật Bản có dã tâm chỉ là chuyện nhỏ.
Đó không phải là giết người mà đó là công lý!
Em trai là Vân Thiên Thần Quân?
Đôi mắt của Lâm Thanh Đàn đột nhiên mở to cô nói: “Chị cả, chị có chắc là chị không nói đùa em không?”
“Vân Thiên Thần Quân là nhân vật tôn quý như thế, làm sao chị dám tùy tiện lấy ra nói đùa chứ.”
“Nhưng mà, điều này quá khó tin.”
Đôi đỉnh kiêu hãnh trên ngực Lâm Thanh Đàn không ngừng run rẩy, sóng gió cuồn cuộn, chứng tỏ cô kinh ngạc đến dường nào.
Liên tục hỏi đi hỏi lại Diệp Khuynh Thành.
Diệp Khuynh Thành không còn lựa chọn, đành duỗi ba ngón tay ra đưa lên cao, nói: “Tôi, Diệp Khuynh Thành, thề với bóng đèn, chỉ cần tôi nói ra nửa câu giả dối, cả đời sẽ thủ tiết chờ chồng, đời này chỉ được làm bạn với dưa chuột và cà tím.”
Trong lòng Lâm Thanh Đàn kỳ thật đã tin đến bảy, tám phần.
Kể từ khi em trai trở về, mọi thứ đã trở nên không còn bình thường nữa, khó khăn đến đâu chỉ cần em trai ra tay, mọi chuyện đều được nhanh chóng giải quyết.
Ngay cả lão Dư, một bậc thầy về Trung Y, cũng chạy đến đây tỏ lòng thành để bái sư.
Hơn nữa còn có một bộ kỳ môn châm pháp…
Trước đây, Lâm Thanh Đàn không dám tưởng tượng xa thêm về những chuyện này.
Mà tất cả những dấu hiệu này cho thấy Lục Vân hoàn toàn không phải là một người bình thường.
Vì vậy Lâm Thanh Đàn không thể không tin vào điều đó.
Lục Vân là Vân Thiên Thần Quân!
Sở dĩ cô hỏi đi hỏi lại Diệp Khuynh Thành, đó thực ra chỉ là bày tỏ cảm giác kinh ngạc mà thôi.
Một lúc lâu sau.
Lâm Thanh Đàn mới hoàn hồn lại sau cú sốc, hỏi: “Chị cả, việc em trai là Vân Thiên Thần Quân, chị và những chị em khác đều đã biết chuyện này rồi sao, tại sao chỉ có em là không được biết?”
Diệp Khuynh Thành nói: “Có lẽ là..!”
“Các người sớm đã biết, còn không nói cho em biết, thật quá đáng!”
Đôi mắt của Lâm Thanh Đàn đột nhiên hiện lên một chút oán giận.
Thảo nào lúc trước bản thân nói về việc mất tích của cậu người Nhật, những người chị em này đều tỏa vẻ bình tĩnh, còn nói thêm nên tin tưởng tiểu Lục Vân vô điều kiện. Nhưng không ai nói cho cô biết sự thật cả, khiến cô lo lắng bấy lâu nay.