Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Còn một điểm rất quan trọng nữa chính là chị hai không giỏi nói dối. Cô nói tiểu Lục Vân đi chữa bệnh, vậy thì nhất định là hắn đi chữa bệnh.

Tiêu Thấm dễ dàng tin lời, cô chỉ đành thở dài nói: “Thật đáng tiếc, mãi em mới trở về nhưng lại không gặp được tiểu Lục Vân. Vậy mọi người có thể cho em xem ảnh của tiểu Lục Vân được không?”

Vì cảm thấy rất tiếc nuối, điều duy nhất Tiêu Thấm có thể làm lúc này đó chính là yêu cầu xem ảnh Lục Vân, ít nhất cũng để cô biết trông hắn bây giờ như thế nào.

Diệp Khuynh Thành và những chị em khác im lặng.

Không thể đưa ảnh được, như vậy chẳng phải bị lộ sao?

Nhất quyết không thể đưa!

Thấy họ không nói gì, Tiêu Thấm siết chặt nắm đấm và nói: “Trước đây em đã từng xin ảnh nhưng chị không chịu cho và nói rằng đợi em trở về nhà. Bây giờ em đã về nhà rồi mà chị vẫn không chịu cho em xem tiểu Lục Vân trông như thế nào. Như vậy có phải quá đáng quá không?”

Liễu Yên Nhi chớp mắt, cười lạnh nói: “Em sáu, không phải chúng ta không cho em xem mà là chúng ta không hề chụp ảnh. Tiểu Lục Vân…rất dễ xấu hổ, là một đứa trẻ vô cùng nhút nhát.”

“Thật sao?”

Tiêu Thấm nghi ngờ liếc nhìn vài người, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở chỗ chị hai.

Người cô tin tưởng nhất chính là Lâm Thanh Đàn.

Đôi má của Lâm Thanh Đàn hơi đỏ lên bởi vì những gì Liễu Yên Nhi vừa nói đi quá xa.

Dễ xấu hổ?

Nhút nhát?

Mấy từ này không thể dùng cho em trai được.

Nếu như nhút nhát thì hắn đã từng ôm cô nói muốn dạy cô châm cứu, thậm chí còn không ngừng nhấn mạnh: Thấp xuống, hạ eo thấp một chút, ẩn ý không phải muốn nâng mông cao lên một chút sao?”

Rõ ràng là lưu manh mà.

Lâm Thanh Đàn, người không giỏi nói dối, không khỏi đỏ mặt nhưng vì hợp tác diễn kịch nên cô đành gật đầu nói: “Đúng vậy, em trai là người rất nhút nhát. Chị chưa từng thấy một cậu bé nào nhút nhát như em ấy.”

Lâm Thanh Đàn đỏ mặt.

Tiêu Thấm nhận thấy điều gì đó, cô cố tình nắm lấy tay Lâm Thanh Đàn và nói: “Chị hai, chị biết đấy, chị là người mà em tin tưởng nhất từ khi còn nhỏ bởi vì chị chưa bao giờ nói dối em. Lần này cũng sẽ như vậy mà, phải không?”

Cô nhìn thẳng vào mắt Lâm Thanh Đàn.

Nhìn thấy cảnh này, đột nhiên Diệp Khuynh Thành cảm thấy tồi tệ.

Xong rồi, xem ra sắp bị lộ rồi.

Quả nhiên em sáu không dễ bị lừa như vậy.

“Chị…”

Lâm Thanh Đàn định quay đi thì đột nhiên Vương Băng Ninh cắt ngang: “Không phải chỉ là một bức ảnh thôi sao. Chị có ảnh, bây giờ chị sẽ cho em xem.”

Vừa dứt lời, cô chạy vào phòng mò mẫm một hồi rồi đi ra đưa cho Tiêu Thấm xem: “Đây, người ở trong ảnh là tiểu Lục Vân. Em cầm lấy xem đi.”

Tiêu Thấm háo hức cầm lấy bức ảnh xem nhưng một giây sau, mặt cô đen lại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui