Bất kể là Vân Thiên Thần Quân hay Vân Lộc đại sư, hắn rất ít khi dùng đến hai thân phận này với người ngoài bởi vì hắn sợ rằng nếu như công chúng phát hiện ra thì sẽ làm xáo trộn cuộc sống bình yên của hắn.
Trong nhà có nhiều chị gái xinh đẹp như vậy còn đang chờ hắn từ từ chăm sóc…Haizzz, chờ hắn chăm sóc, Lục Vân vẫn rất hài lòng với cuộc sống nhàn nhã như vậy.
Nếu như hắn bước vào giới giải trí giống như chị sáu, hắn không nổi tiếng thì không sao nhưng nếu hắn thật sự nổi tiếng thì chẳng phải cuộc sống của hắn sẽ bị paparazzi soi mói suốt ngày hay sao?
Lục Vân đã từng nghe chị Khuynh Thành nói rằng kể từ khi chị sáu trở thành đại minh tinh, mỗi khi về nhà đều phải lén lút. Không chỉ vậy, chị ấy còn phải mua một căn nhà ở tỉnh vì sợ cánh săn ảnh sẽ đến tận nhà và can thiệp vào cuộc sống bình thường của những người chị em khác của chị ấy.
Vì không muốn ở trong tình cảnh có nhà mà không thể về, Lục Vân kiên quyết từ chối lời đề nghị của Trần Túc.
Trần Túc nuối tiếc nói: “Nếu như cậu Lục đã không có ý định vào giới giải trí thì tôi cũng không thể ép buộc gây khó dễ được nhưng tôi vẫn hy vọng cậu Lục có thể suy nghĩ kỹ càng. Đợi đến khi nào cậu nghĩ thông thì có thể gọi điện thoại cho tôi bất cứ lúc nào. Tôi nhất định sẽ tạo ra một kịch bản dành riêng cho cậu.”
Dứt lời, Trần Túc đưa cho Lục Vân một tấm danh thiếp.
Có thể thấy được Trần Túc rất tán thưởng Lục Vân, nếu không anh ta đã không nói rằng sẽ tạo ra một bộ phim dành riêng cho hắn. Để một người mới như hắn đóng vai chính sẽ có rất nhiều rủi ro nhưng Trần Túc cho rằng rất đáng để thử.
“Đợi đến một ngày nào đó tôi nghĩ thông, tôi sẽ không từ chối nữa. Tôi sẽ nói với chị sáu về mong muốn diễn xuất của mình.”
Nói xong, Lục Vân đưa tay nhận tấm danh thiếp của Trần Túc. Đây là vấn đề lễ phép lịch sự.
Một người mới đóng chính trong một bộ phim thường chỉ có hai trường hợp, thứ nhất có hậu thuẫn sau lưng, thứ hai là có hình tượng và khí chất đều cực kỳ nổi bật, hoàn toàn phù hợp với hình tượng nam chính trong bộ phim.
Lục Vân là người được nhà đầu tư đưa vào và hắn là em trai của Tiêu Thấm. Vì thế, hắn có rất nhiều vốn liếng nhưng chắc chắn không phải vì những điều đó mà hắn được Trần Túc nhìn trúng.
Cái mà Trần Túc nhìn trúng chính là mị lực của chính Lục Vân.
Các diễn viên ở xung quanh, bất kể là nam hay nữ đều ngập tràn sự ghen tị khi nghe thấy Trần Túc nói rằng muốn biến Lục Vân trở thành nam chính.
Đây là những gì họ mơ ước.
Ai cũng rõ về năng lực của đạo diễn Trần, những người mới nổi tiếng đều mong muốn được anh ta nhìn trúng.
Đây rõ ràng là một cơ hội để thăng tiến một bước lên mây.
Thế nhưng Lục Vân lại từ chối.
Hắn từ chối rất đơn giản nên tâm trạng của ai cũng có phần khó chịu.
Vì cơ hội mà bọn họ coi là quý giá bị vứt bỏ như giày rách trước mặt Lục Vân.
Mọi con đường đều dẫn đến Rome nhưng có một số người đã được sinh ra ở Rome rồi.
Đây là hiện thực, một hiện thực vô cùng tàn nhẫn.
Lúc đầu, tất cả mọi người chỉ cảm thấy hận, hận vì sao cơ hội này không rơi vào người bọn họ, hận tại sao Lục Vân rõ ràng có được cơ hội tốt như vậy mà lại không trân trọng.