Vừa rồi khi xuống lầu, Lục Vân đã trực tiếp giáp mặt với Lý Lộ, có lẽ Lý Lộ đang ngẩng cao đầu mà bước nên không nhận ra Lục Vân là chàng trai trẻ bí ẩn gần đây xuất hiện bên cạnh Tiêu Thấm, còn Lục Vân thì đã nhận ra cô ấy ngay lập tức.
Về lý do tại sao Lục Vân biết Lý Lộ.
Rất đơn giản, thông qua chuyện bị chó săn theo dõi mấy ngày nay, Lục Vân phát hiện những tên chó săn đó đặc biệt nhắm vào Tiêu Thấm, tựa như không hề hứng thú với minh tinh nào khác trong đoàn.
Mục đích quá rõ ràng.
Vì vậy, sau này những tên chó săn bám theo Lục Vân đều bị Lục Vân dùng đạo pháp để điều khiển họ vô thức khai ra một số tin tức trước khi hắn tống cổ họ vào đồn cảnh sát, cuối cùng, hắn biết được bọn họ đều tới từ cùng một phòng làm việc.
Và người đứng phía sau phòng làm việc này là Lý Lộ.
Từ đó có thể thấy rõ ý định tìm Trác Đại Vĩ của Lý Lộ vào lúc này.
Trác Đại Vĩ sợ hãi nói: “Nếu cậu đã biết tất cả, vậy cậu còn đến tìm tôi là có mục đích gì?”
Câu nói này hôm nay Trác Đại Vĩ đã nói lần thứ hai, cũng thật là mỉa mai, ông ta là tay săn ảnh, trước đây luôn là ông truy tìm tung tích của người khác, kết quả hôm nay lại tới lượt ông liên tục bị hai người bị người khác tìm tới.
Người đầu tiên tìm được là nhờ có tin tức từ đồ đệ A Tổ của ông, đến người thứ hai còn đáng sợ hơn, chỉ cần xem hệ thống thôi cũng tìm được tới đây, xem ra sau này dùng mạng xã hội cũng cần thận trọng hơn.
Lục Vân xoa trán, cười nhạt nói: “Hôm nay tôi tìm ông mục đích chính là để cảnh cáo ông không được quấy rầy người bên cạnh tôi, không ngờ Lý Lộ lại tìm đến trước, nhưng vậy cũng vừa hay để ông có thể giúp tôi vài việc.”
Nếu như hôm nay Lục Vân không đến, chắc chắn bước tiếp theo trong kế hoạch của ông ta chính là đi Hạnh Lâm Đường để quan tâm Lâm Thanh Đàn, làm một số việc mà Lục Vân chán ghét.
Làm sao Trác Đại Vĩ có thể không hiểu ý của Lục Vân, ông cúi đầu, chớp mắt mấy cái rồi nói: “Cậu muốn tôi dùng kế trong kế?”
Lục Vân gật đầu.
Tuy nhiên, Trác Đại Vĩ lập tức lác đầu như trống bỏi, nói: ” Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào! Sau lưng Lý Lộ là Đàm gia, tôi không muốn bị đuổi giết lần nữa đâu.”
Trác Đại Vĩ đã bị Đàm gia truy giết vài năm, dũng khí gì đó đều bị đánh bay hết, làm sao có gan mà đắc tội Đàm gia lần nữa, muốn chết sao?
Lục Vân dùng ánh mắt thâm thúy nhìn ông ta một cái, nói: “Ông không dám đắc tội Đàm gia, cho nên định đắc tội tôi sao?”
“Cái này…”
Vẻ mặt Trác Đại Vĩ thoáng cứng đờ.
Ông ta có thể đoán ra thân phận của Lục Vân có lẽ không đơn giản, nhưng cũng chỉ là phỏng đoán mà thôi, không dám chắc lắm, hiện tại lại nghe được lời nói của Lục Vân, xem ra lai lịch của hắn còn lớn hơn cả Đàm gia.
Trác Đại Vĩ cảm thấy vô cùng đau đầu.
“Như vậy đi, tôi không biết ông có nhận ra thứ này hay không, nếu không, tôi có thể cho ông thấy những khả năng khác của tôi.”