Nếu không làm gì có chuyện hai người đến thuê phòng cùng nhau, sau đó quay ra chỉ để hỏi thông tin đăng ký của người đi cùng? Không phải Lý Lộ là người nắm rõ nhất thông tin của người đàn ông đó sao?
Quầy lễ tân của khách sạn hiểu lầm ý của Lý Lộ.
Lý Lộ không có tâm trạng giải thích nhiều như vậy, sắc mặt đột nhiên tối sầm lại nói: “Lập tức! Lập tức!! Tra thông tin của người kia cho tôi!!! Bằng không gọi quản lý của cô tới gặp tôi!”
Lý Lộ hung hăng đập một cái lên mặt bàn.
Cô gái ở quầy lễ tân giật mình, thấy Lý Lộ tựa hồ không phải đang nói đùa, liền nói: “Tôi… để tôi xem.”
Cô ấy luống cuống thao tác trên máy tính một hồi.
Đột nhiên, cô ấy nói với vẻ bối rối: “Cô Lý… ở đây… không có thông tin đăng ký của hắn.”
“Không có thông tin đăng ký? Cô đang nói đùa gì vậy, không có thông tin đăng ký cũng có thể tùy tiện ra vào khách sạn?” Lý Lộ nổi trận lôi đình, chửi rủa.
“Tôi… tôi nhớ ra rồi…”
Cô gái nhỏ ở quầy lễ tân thực sự hoảng sợ, vừa rồi nhất thời đầu chưa nảy số, lúc này nhìn thấy trong máy tính không có thông tin đăng ký của Lục Vân, mới nhớ đến một sự kiện.
Cô gái ở quầy lễ tân nói: “Khi bọn họ đến, chỉ dùng thân phận cô để đăng ký, hơn nữa chính cô… từ trong túi lấy ra chứng minh thư.”
Theo quy định.
Mọi khách hàng đến thuê phòng ở khách sạn đều phải đăng ký bằng tên thật nhưng nhiều khách sạn chỉ nhắm mắt làm ngơ. Đặc biệt là đối với những nhân vật nổi tiếng như Lý Lộ, vì bảo vệ quyền riêng tư, bọn họ thường chỉ đăng ký thông tin của một người, để sau này khi kiểm tra hồ sơ phòng, sẽ không ai biết được người ở cùng bọn họ là ai.
Đối với giám sát khách sạn, có rất nhiều chỗ để điều động.
Đây cũng là một loại bảo vệ quyền riêng tư.
Khách sạn không thể nói rằng họ sẽ không kiếm được số tiền từ quy định chết đó.
Sau khi Lý Lộ nghe được câu trả lời của lễ tân, không khỏi mắng: “Cô đánh rắm! Tôi chủ động đăng ký thông tin? Cho nên ý của cô là tôi chủ động dẫn thanh niên kia thuê phòng?”
Hai khái niệm khác nhau.
Nếu thanh niên kia thuê phòng, có thể nói ngược lại thanh niên này đang âm mưu làm bậy, nhưng nếu Lý Lộ chủ động mở cửa phòng, ý tứ sẽ hoàn toàn khác.
Cô gái nhỏ ở quầy lễ tân bị Lý Lộ mắng, trong nội tâm càng thêm ủy khuất nhưng vẫn thành thật nói: “Cô Lý, cô đừng nóng giận… Quả thật là cô chủ động thuê phòng. Tôi nhớ vô cùng rõ ràng…”
“Cô đánh rắm! Thật là vớ vẩn!!” Lý Lộ không màng đến vẻ ngoài của cô mà hét lên: “Tôi muốn xem mấy giám sát khách sạn!”
Yêu cầu này, cô gái ở quầy lễ tân cầu còn không được.
Cô ấy không muốn bị mắng vô cớ nữa.
Sau khi Lý Lộ làm ầm lên như vậy, quản lý tiền sảnh của khách sạn cũng bị cô ta thu hút, sau khi hỏi rõ nguyên nhân, ông ta đã đồng ý với yêu cầu xem máy giám sát của Lý Lộ.
Sau một lúc.
Video giám sát trong ngày đã được gửi qua.