A Tổ có thể nói là tay săn ảnh có tiềm năng nhất làng giải trí sau Trác Đại Vĩ, trong làng giải trí anh ta là sự uy hiếp rất lớn, khiến những ngôi sao nổi tiếng đó cũng phải biết cách lấy lòng Lý Lộ.
Họ không giống như Tiêu Thấm, xung quanh người không có hắc liệu*.( điểm yếu hay vết dơ.)
Vì thế.
Lý Lộ sẽ không bao giờ dễ dàng buông bỏ thứ vũ khí sắc bén này.
Giữ A Tổ bên cạnh chắc chắn có nhiều lợi hơn là hại.
Sở dĩ vừa rồi cô ta nói như vậy, là để A Tổ hiểu, mạng của anh ta là của cô, anh là con chó của cô, đừng nghĩ có thể thoát khỏi.
Nhưng Lý Lộ cũng thông minh, không giáng một gậy chết tươi.
Bảo A Tổ không cần can thiệp vào việc với Lục Vân nữa, đó là một cách để xoa dịu anh ta, cô ta muốn A Tổ biết rằng, người chủ thỉnh thoảng sẽ xem xét cảm xúc của con chó.
A Tổ từ từ thở ra sự ngột ngạt trong lồng ngực, nói: “Cảm ơn sự khoan dung của chị Lý.”
Anh ta không dám hỏi Lý Lộ rằng cô ta định đối phó với Lục Vân như thế nào, cũng không có tâm trạng hỏi, chỉ cần Lý Lộ không yêu cầu anh ta đi theo Lục Vân là được rồi.
Lý Lộ nói: “Anh và đồng bọn của mình tìm khách sạn gần nhất nghỉ ngơi thật tốt đi, tôi xử lý thằng nhỏ kia rồi về sau, anh nhớ tiếp tục theo dõi Tiêu Thấm.” Vừa nói xong, sắc mặt Lý Lộ trở nên có chút lạnh lùng.
Vốn dĩ cô ta muốn nhân cơ hội này vạch trần scandal giữa Lục Vân và Tiêu Thấm, nhưng scandal này còn chưa kịp đào ra mà ngược lại bị Lục Vân giở trò hại lại, khiến tâm tình Lý Lộ trở nên vô cùng khó chịu.
Nếu như cơ hội đã trở thành trở ngại, vậy thì cô ta cần loại bỏ hắn.
Sáng sớm ngày hôm sau.
Lý Lộ vội vã đến sân bay thủ phủ của tỉnh, lên chuyến bay trở về thủ đô.
Trở lại Đàm gia.
Lý Lộ đem chuyện quái dị ở Giang Nam nói với chồng cô ta là Đàm Trí Minh biết.
Đàm Trí Minh sớm đã biết những ân oán giữa Lý Lộ và Tiêu Thấm từ lâu, nên đã an ủi cô ta, nói: “Bình tĩnh nào bảo bối, không phải chỉ một người tu đạo thôi sao. Chúng ta có thể mời Bạch Long Vương giúp đỡ, nhất định có thể làm cho đối phương biến mất không còn tăm tích.
Và hơn nữa anh còn có một cái tin tức tốt muốn nói cho em biết, vị Long gia kia, sắp chết.”
Tiền là thứ tốt.
Nhưng đối với các đại lão trong giới võ tu, tiền chẳng khác gì nước chảy. Bọn họ chỉ cần ngồi một chỗ, ngoắc tay một cái là có vô số nhà hào môn đưa tiền đến tận cửa.
Bạch Long Vương chính là như thế.
Hàng năm, Đàm gia sẽ chủ động gửi một số tiền lớn đến cho ông ta, phụng dưỡng ông ta giống như bồ tát sống.
Tất cả những điều này là vì Bạch Long Vương là một tôn giả cảnh.
Để có chỗ đứng tại thủ đô, những thế gia hào môn hoặc là có quan hệ mật thiết với tổng bộ Vũ Minh, hoặc là bỏ ra rất nhiều tiền để phụng dưỡng tôn giả giống như Đàm gia.
Hóa Cảnh Tông Sư ở nơi này không có nhiều.
Trong khi đó, tại một trang viên rộng lớn.