Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Anh ta cau mày nói: “Không phải cô cũng nói một khi gả vào Đàm gia thì cả đời đều là người Đàm gia sao? Bây giờ đúng lúc có chuyện cần cô hy sinh cho Đàm gia đây….”

Trong mắt anh ta hiện lên một tia kiên quyết, anh ta đột nhiên đứng dậy và đá Lý Lộ ra, tiếp tục nói: “Huống hồ, chuyện này vốn là do cô gây ra, tôi còn vì cô mà lãng phí một cơ hội được Long Vương đại nhân che chở, như thế cũng coi như đã tận tình tận nghĩa với cô rồi.”

Lý Lộ bị Đàm Trí Minh đá như một con chó, lăn liền vài vòng trên mặt đất, đến khi ngẩng đầu lên thì trưng ra vẻ oán hận nhìn chằm chằm vào Đàm Trí Minh, nói: “Anh… anh thật độc ác!”

Đàm Trí Minh phớt lờ cô ấy, đá Lý Lộ ra cái nữa rồi lại quỳ xuống trước mặt Bạch Long Vương và cầu xin: “Long Vương đại nhân nhân, mạng của Lý Lộ đã giao cho ngài, chỉ cầu ngài hãy cho Đàm gia chúng tôi một cơ hội nữa.”

Ai ngờ, lúc này Bạch Long Vương lại cười lạnh nói: “Có cho cơ hội nữa không, không phải do cậu nói là được, có muốn lấy mạng Lý Lộ không cũng không phải do cậu quyết định.”

Ngay từ khi biết người mà Đàm gia chọc phải là Thiên Sáp Vương, Bạch Long Vương đã quyết định vạch rõ ranh giới với Đàm gia.

Có lẽ Thiên Sáp Vương không phải là người có lòng dạ hẹp hòi như vậy.

Hoặc có lẽ Thiên Sáp Vương không có ý định đuổi cùng giết tận Đàm gia.

Thế nhưng Bạch Long Vương không dám đánh cược.

Nếu bất cứ ai gặp phải tình huống này, bọn họ cũng sẽ không dám đánh cược.

Ai dám chạy tới bảo hộ một gia tộc đắc tội với Thiên Sáp Vương?

Lỡ như khiến cho Thiên Sáp Vương hiểu lầm tưởng rằng ông ta cũng khiêu khích uy nghiêm của ngài thì hỏng.

Cho nên có cơ hội tốt như vậy để vạch rõ ranh giới với Đàm gia, Bạch Long Vương tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Một mạng bù đắp cho một cơ hội bảo hộ, lỡ có bị truyền ra ngoài cũng sẽ không hủy hoại thanh danh.

Ông ta thật nhanh trí.

Bạch Long Vương giả nhân giả nghĩa nói: “Nếu Lý Lộ chỉ là tiểu tình nhân của cậu thì có lẽ tôi sẽ đáp ứng yêu cầu của cậu nhưng nếu như Lý Lộ đã gả cho cậu, là người của Đàm gia thì cô ta cũng xứng đáng có một một cơ hội.”

“Cô ấy đáng giá!”

Trong lòng Đàm Trí Minh điên cuồng gào thét nhưng anh ta không dám nói ra.

Anh ta làm gì có gan hét lên!

Đàm Trí Minh không ngu ngốc, sao anh ta có thể không nhìn ra Bạch Long Vương quyết tâm vạch rõ ranh giới với Đàm gia. Lại còn nói Lý Lộ là người Đàm gia, e rằng chỉ là muốn lập đền thờ mà thôi!

Cho dù Đàm Trí Minh không cưới Lý Lộ vào nhà, Bạch Long Vương cũng sẽ lấy lý do khác.

Chi Bằng cứ giữ lời trong lòng. Lỡ như nói ra đắc tội với Bạch Long Vương khiến cho ông ta đổi ý thì sẽ tổn thất lớn.

Ngày hôm đó, Đàm Trí Minh vừa mới trở về chưa được bao lâu, Bạch Long Vương đã tuyên bố từ nay sẽ không còn là chỗ dựa cho Đàm gia nữa, quan hệ hợp tác giữa hai bên sẽ chấm dứt.

Có vẻ như ông ta định nói với bên ngoài rằng: Không phải là tôi không giữ lời mà là ba cơ hội hứa ban đầu đã sử dụng hết. Nếu như những gia tộc khác muốn gửi tiền cho tôi… Nếu như muốn tôi trở thành chỗ dựa vững chắc, có thể yên tâm mạnh dạn tới, chúng tôi đều hợp tác một cách thiện chí.

Khi biết tin, những thế gia hào môn ngang cơ với Đàm gia ở thủ đô đều rất vui mừng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui