Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Lý Lộ gào lên: “Sao nào, biết tôi bị đuổi khỏi Đàm gia, ngay cả con chó là cậu cũng muốn cắn chủ sao? Cậu cắn một cái thử xem?”

“Chị Lý, chị đừng kích động như vậy…”

“Đừng nói nhảm với tôi nữa, cứ làm theo lời tôi nói đi. Tôi muốn cậu phải cho một tôi một kết quả trong vòng ba ngày.”

“Ba ngày có ngắn quá không?”

“Đừng nói điều kiện với tôi, đây là mệnh lệnh. Sau khi hoàn thành công việc, toàn bộ tiền trong tấm thẻ này sẽ thuộc về các cậu.”

Lý Lộ lấy một tấm thẻ VIP của Thương hội Long quốc rồi lạnh lùng ném vào mặt A Tổ.

Mặc dù đã bị đuổi khỏi Đàm gia nhưng dù sao cô ta cũng từng là một minh tinh nổi tiếng nên cô ta cũng có một khoản tiết kiệm, bằng chứng chính là tấm thẻ chí tôn của Thương hội Long quốc.


Tấm thẻ ném thẳng vào mặt A Tổ như thể tát vào mặt anh ta.

A Tổ không nói gì.

Sau khi im lặng một hồi, anh ta nhặt tấm thẻ đen chí tôn từ dưới mặt đất lên, dường như đã hạ quyết tâm nói: “Lý Lộ, chị biết A Tổ tôi rất tham tiền. Thậm chí vì tiền mà tôi có thể làm một số việc bẩn thỉu cho chị.”

“Nhưng chị biết đấy, đối với một người đàn ông, ngoài tiền ra còn một thứ vô cùng quan trọng đó là tôn nghiêm.”

“Mấy năm nay, chị ra lệnh cho tôi và tôi cũng chưa từng nói gì nhưng chị cứ được một tấc lại tiến một thước. Hết lần này đến lần khác, dùng tiền chà đạp lên tôn nghiêm của tôi. Lần này, chị lại muốn anh em xông vào chỗ chết…”

Ánh mắt A Tổ lấp lóe, nói từng chữ một. Đột nhiên anh ta gấp tấm thẻ đen trong tay lại và đáp trả thẳng vào mặt Lý Lộ, nói: “Chị thật sự cho rằng chỉ bằng một chút tiền này thì có thể đối xử với người khác như một con chó ư?”

Cuối cùng, giọng nói của A Tổ đã trở thành tiếng gầm.


Sự tức giận tích tụ mấy năm qua bùng phát vào giờ phút này, hai mắt đỏ tươi nhìn chằm chằm vào Lý Lộ như thể anh ta là một người hoàn toàn khác.

“Cậu…Cậu phản rồi…”

Lý Lộ sửng sốt, nhìn thấy các đàn em của A Tổ tiến lại gần mình. Cô ta nhận ra có điều gì đó không ổn liền hét lên: “Các người…Các người muốn làm gì?”

“Muốn làm gì ư?”

A Tổ cười lạnh: “Lý Lộ, tôi vốn tưởng rằng tôi đã làm việc cho chị lâu như thế, không có công lao cũng có khổ lao nhưng tư thế kiêu ngạo của chị thực sự khiến tôi rất không vui!”

Nói xong, anh ta tát thẳng vào mặt Lý Lộ.

Lý Lộ mới bị Đàm Trí Minh đánh không lâu, vết thương ở khóe miệng vừa mới lành. Hiện tại lại bị A Tổ tát một phát nữa khiến cho máu lại bị chảy ra.

“Tôi…Tôi cảnh cáo cậu không được làm loạn…”

Lý Lộ cảm thấy hoảng sợ, đứng dậy muốn trốn ra ngoài nhưng lại bị hai đàn em của A Tổ chặn ngoài cửa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận