Sau khi Lục Vân giúp ông ta tháo gỡ một số nút thắt quan trọng, phần còn lại để Long Thuyên tự dùng nội lực của mình tháo gỡ hoàn toàn không thành vấn đề, bởi vì những điểm đau đớn đã biến mất hoàn toàn.
“Lục tiên sinh, cám ơn ngài đã cứu mạng.”
Long Thuyên cảm kích hướng về phía Lục Vân cúi đầu một cái, dập đầu sát vào thành giường.
Nếu không phải Lục Vân ngăn lại, ông ta còn muốn quỳ xuống đất lạy hắn.
Sau khi Lục Vân đỡ ông đứng dậy.
Long Thuyên chậm rãi nhìn về hướng Long Diệc Tuyết, nói: “Diệc Tuyết, Lục tiên sinh và sư phụ hắn chính là ân nhân cứu mạng của Long gia ta, ông mong con hãy cân nhắc một chút về yêu cầu vừa rồi của Lục tiên sinh.”
Yêu cầu?
Long Diệc Tuyết hơi sửng sốt, hỏi: “Ông nội, ông nói yêu cầu gì ạ?”
Lục Vân cũng nhìn Long Thuyên với vẻ nghi ngờ. Như Long Diệc Tuyết đã nói, hắn tới đây để hỗ trợ điều trị bệnh, hoàn toàn là vì Long gia đã chăm sóc chị sáu của hắn.
Thậm chí còn không yêu cầu trả tiền hay đòi hỏi bất cứ yêu cầu gì khác. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Trường Phong Độ
2. Chú! Xin Ký Đơn!
3. Sau Khi Bị Vai Ác Nghe Được Tiếng Lòng
4. Trời Sinh Một Cặp
=====================================
Hơn nữa, Lục Vân hoàn toàn không nhớ mình đã đưa ra yêu cầu khi nào.
Long Thuyên nhớ lại nói: “Hai đứa hay quên quá rồi đấy. Mặc dù trước khi ông không thể động đậy cũng không thể nói nhưng lỗ tai của ông vẫn rất thính, rõ ràng nghe thấy hai đứa đang nói chuyện yêu đương.”
“Hai bên nói chuyện yêu đương?”
Lục Vân và Long Diệc Tuyết đồng thời mở to mắt.
Ngay sau đó, khuôn mặt xinh đẹp của Long Diệc Tuyết đỏ bừng vì xấu hổ. Cô ấy xấu hổ nói: “Ông nội, ông đừng nói linh tinh nữa. Lúc nãy, Lục tiên sinh chỉ nói đùa thôi!”
Lục Vân cũng cười ngượng ngùng: “Đúng vậy, cháu cảm thấy chị Long quá căng thẳng cho nên cháu mới pha một câu nói đùa để chị ấy bớt căng thẳng thôi.”
“Thật sao?”
Long Thuyên nghi ngờ.
Lục Vân gật đầu và nói: “Ông thật sự hiểu lầm rồi. Thực ra nó giống như kiểu ở trong phòng phẫu thuật, khi bác sĩ thực hiện ca phẫu thuật thì thường trò chuyện với trợ lý để giảm bớt bầu không khí căng thẳng.”
Đây là phần lớn trường hợp trong phòng phẫu thuật, vừa loay hoay với vết mổ chảy máu của bệnh nhân, vừa bàn xem mổ xong ăn gì, bít tết hay ruột già xào.
Chỉ để làm dịu bầu không khí mà thôi.
Bệnh nhân có thể cảm thấy khó chịu vì cảm thấy bác sĩ phẫu thuật chính quá thiếu tôn trọng mình, dám nói chuyện phiếm trong ca mổ mà không nghiêm túc chút nào.
Trên thực tế, mọi người nên cảm thấy thực sự lo lắng khi không có ai trò chuyện mà chỉ còn lại âm thanh của dụng cụ phẫu thuật đưa qua đưa lại.
Thấy hai người đều nói như vậy, Long Thuyên không khỏi thở dài nói: “Ông còn tưởng là thật. Thật đáng tiếc, haizzz!”