Đây là câu trả lời của Doãn Thu Thủy.
“Khiêm tốn…”
Lục Vân cố gắng hết sức đè nén cảm xúc dao động trong lòng, thở dài một hơi nói: “Viện trưởng Doãn, cảm ơn cô đã nhắc nhở. Em nhất định sẽ sống tiếp, thật khiêm tốn.”
Sắc mặt của Doãn Thu Thủy có chút thay đổi nhưng cũng không nhiều, bà ấy quay về bàn làm việc.
Cuộc đối thoại giữa hai người và sự bế tắc đột ngột vừa rồi khiến Đinh Văn Hoành ở một bên lập tức cảm thấy sảng khoái. Ông ta tin chắc rằng giữa hai người nhất định có chuyện gì đó.
Tuy nhiên, cuộc trò chuyện đã dừng lại nên ông ấy cũng không tiện hỏi thêm câu nào.
Lúc đầu, Lạc Ly cảm thấy tiểu Lục Vân quá thô lỗ nhưng bây giờ cô nhận ra rằng không chỉ tiểu Lục Vân có vấn đề mà lão sư của cô cũng có gì đó không đúng.
Trong ấn tượng của Lạc Ly, lão sư là một người phụ nữ rất thân thiện. Bà ấy chưa từng nói chuyện lạnh lùng với ai như hôm nay.
Đinh Văn Hoành không tiện hỏi nhưng Lạc Ly lại không cố kỵ như thế. Cô lập tức bày tỏ vẻ nghi ngờ: “Lão sư, tiểu Lục Vân và cô trước đây từng quen nhau sao?”
Vốn dĩ cô muốn nói là trước đây có phải hai người có hiềm khích hay không nhưng khi lời ra khỏi miệng, cô lại đổi thành có phải trước đây hai người từng quen nhau không.
Một bên là lão sư của cô còn một bên là người em trai rất quan trọng với cô. Đương nhiên là Lạc Ly không muốn hai người đứng ở hai phe đối lập.
Lạc Ly không dám, chính xác là cô không muốn nghĩ tới điều đó.
“Không quen!”
Tuy nhiên trước sự ngạc nhiên của Lạc Ly, Doãn Thu Thủy và Lục Vân cùng nhau lên tiếng, thậm chí còn có cùng câu trả lời.
Điều này khiến cho Lạc Ly càng thêm khó hiểu, nói: “Nếu như trước đây hai người không quen biết thì tại sao vừa rồi lại hành động kỳ quái như vậy?”
“Có sao? Có lẽ là do tính cách của hai bên nên cô mới chào em trai của em như vậy.” Doãn Thu Thủy mỉm cười nói.
Lục Vân xoa đầu Lạc Ly: “Chị bảy, chị đừng nghĩ nữa. Vừa rồi em và lão sư của chị chỉ thử thăm dò lẫn nhau thôi. Chị biết mà, cao thủ gặp nhau đều thích ra vẻ mình mạnh với bên kia.”
“Kết quả thăm dò thế nào?”
Trước tiên Lục Vân liếc nhìn Doãn Thu Thủy, sau đó dời ánh mắt cười nói: “Chúng ta đều rất hài lòng với kết quả thăm dò.”
“Là vậy sao?”
Lạc Ly nhìn Doãn Thu Thủy với vẻ nghi ngờ.
Doãn Thu Thủy nhẹ nhàng gật đầu.
Lạc Ly ấn vào bộ ngực nở nang của mình, thở phào nhẹ nhõm nói: “Vậy thì em yên tâm rồi. Vừa rồi nhìn thấy hai người đối đầu nhau, còn tưởng rằng hai bên có chút ân oán…”
Tính tình của cô cũng vô tư. Nghe hai người nói vậy, cô không tiếp tục suy nghĩ nữa. Đột nhiên ánh mắt cô lóe lên, cô hỏi: “Lão sư, cô và tiểu Lục Vân đã thăm dò lẫn nhau. Cô có phát hiện tiểu Lục Vân chính là Vân…Ối!”
Lạc Ly còn chưa kịp nói xong, Lục Vân đột nhiên bịt miệng cô lại.