Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Hai bên trò chuyện vô cùng bình thường.

Cho đến lúc sắp rời đi, lợi dụng Lạc Ly không chú ý, Doãn Thu Thủy đi tới trước mặt Lục Vân, dùng giọng nói có chút lạnh lùng nói: “Cho dù là vì bản thân hay là Lạc Ly, tốt nhất cậu nên rời khỏi kinh thành càng sớm càng tốt.”

Lục Vân cười nói: “Cảm ơn, Doãn viện trưởng nhắc nhở, tôi nhất định sẽ ghi nhớ mà rời đi cực kỳ… khiêm tốn.”

Hai chữ ” khiêm tốn” còn bị Lục Vân cố ý nhấn mạnh.

Doãn Thu Thủy khẽ cau mày, hừ lạnh nói: “Không biết sống chết!”

Từ phòng làm việc của Doãn Thu Thủy đi ra.

Tâm trạng của Lục Vân hoàn toàn khác so với lúc hắn mới đến học viện võ đạo kinh thành.

Hắn có một dự cảm mạnh mẽ rằng chân tướng thân phận thật sự của hắn, thứ ngay cả Ám bộ cũng không thể nào điều tra ra đang ngày càng đến gần với mình hơn.


Vào những lúc như thế này, một người dù có vững vàng đến mấy, chắc chắn cũng sẽ không giữ được bình tĩnh phải không?

Lục Vân hít sâu một hơi, áp chế dao động trong lòng, quyết định xuất phát điều tra từ kinh thành, về phần vừa rồi vì sao không để Lạc Ly nói ra thân phận của mình.

Đương nhiên là vì không muốn đánh rắn động cỏ.

Lạc Ly không biết trong đầu Lục Vân đang nghĩ gì, nên cô vui vẻ ôm lấy cánh tay hắn đi dạo quanh khuôn viên học viện, vừa đi vừa kể cho Lục Vân nghe những điều thú vị về thời còn đi học của cô.

Không có Đinh Văn Hoành và Đoạn Bằng đi theo, lúc này Lạc Ly mới hoàn toàn được thả lỏng.

Trên đường đi, không ít sinh viên nhận ra Lạc Ly, lại thấy lần này không có phó viện trưởng nên tất cả đều kích động chạy tới xin được chụp hình chung.

Tâm trạng Lạc Ly rất tốt, bất cứ ai đến xin chụp ảnh đều không từ chối.


Trong lúc nhất thời, Lục Vân biến thành người ngoài, nhìn Lạc Ly bị đám đông vây quanh mà dở khóc dở cười.

Khi Lạc Ly chụp ảnh và ký tặng cho mọi người, cô còn thỉnh thoảng nhìn Lục Vân với ánh mắt đầy khiêu khích, như muốn nói: Nhìn xem chị gái của em nổi tiếng cỡ nào này.

Lục Vân không hề ghen tị chút nào, ngược lại chính những ánh mắt thù địch của các nam học viên xung quanh khiến hắn cảm thấy có chút thú vị.

Lạc Ly là một nhân vật nổi tiếng trong học viện võ đạo kinh thành, cho dù cô đã tốt nghiệp ở học viện thì những truyền thuyết kia vẫn tồn tại, dù là Đoạn Bằng đã trở thành giảng viên hay là những nam học viên này họ đều thầm coi cô như một nữ thần.

Đột nhiên nữ thần trở lại học viện, còn mang theo một người đàn ông có cử chỉ hết sức thân thiết với cô, điều này làm rất khó làm họ không nghĩ sâu xa hơn.

Đương nhiên là họ rất khó chịu.

Nhưng thấy bọn họ khó chịu, Lục Vân lại càng vui vẻ, đột nhiên đẩy đám người sang một bên, sải bước về phía Lạc Ly.

Ngay lúc mọi người cho rằng có người muốn chen hàng, đang định quay lại khiển trách thì nhìn thấy người đàn ông này vô cùng bá đạo vác Lạc Ly trên vai.

“Vợ yêu, đừng lãng phí thời gian nữa, về nhà làm chính sự thôi.”

Lục Vân cõng Lạc Ly trên vai, dùng tay phải ghìm lấy chân cô, dùng tay trái vỗ vào mông cô như thể đang trừng phạt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận