Lục Vân bế cơ thể yêu kiều, mềm mại không gì sánh bằng của Lạc Ly chạy một mạch ra ngoài cổng trường rồi mới thả cô xuống.
Quả nhiên, sắc mặt Lạc Ly đã đỏ bừng, cô xấu hổ nói: “Đồ khốn kiếp, tiểu Lục Vân em muốn chết hả, em làm như vậy sau này chị còn có mặt mũi gì nữa đi gặp đàn em khóa dưới nữa?”
Lạc Ly thấy rõ ràng có rất nhiều người xin chụp ảnh như vậy, nói không chừng không bao lâu nữa tin tức cô bị một người đàn ông vác ra khỏi khuôn viên trường sẽ bị lan truyền đi.
Điều khiến Lạc Ly xấu hổ không phải là bị Lục Vân mang đi mà là bị hắn vỗ vào mông.
Dù gì trước kia cô cũng từng là nữ thần của trường, nói thế nào cô cũng cần có mặt mũi chứ? Kết quả là cảnh tượng vừa rồi đã trực tiếp lật đổ hình tượng nữ thần của cô.
Điều này sẽ khiến rất nhiều nam học viên thương tâm đó!
Tuy nhiên, Lục Vân lại không có bất kỳ thái độ hối lỗi nào, nghiêm túc nói: “Chị bảy chị không hiểu, em làm như vậy cũng vì muốn tốt cho bọn họ, em đang cố gắng dùng hành vi này để khích lệ bọn họ đó!”
Lạc Ly dùng những ngón tay thanh mảnh khẽ vuốt gỡ rối cho mớ tóc xù lên vì bị Lục Vân bế, cô trợn mắt nhìn hắn, nói: “Bịa, tiếp tục bia thêm đi, nếu không bịa ra được lý do hợp lý, bà đây sẽ lại cho em nếm mùi vị của răng nanh hổ.”
Lục Vân nghĩ một hồi, nói: “Chị bảy, dù sao ở học viện võ đạo này, chị cũng xem như là một nữ thần…”
“Hừ, xem như cái gì, bà đây chính là nữ thần!” Lạc Ly hung hăng sửa lại.
“Ừm, chị là nữ thần.”
Lục Vân phát hiện người phụ nữ họ Lạc này còn có lòng tự ái cao hơn cả mình, tiếp tục nói: “Mà nữ thần là gì? Nữ thần chính là một tồn tại cao cao tại thượng, một sự tồn tại hoàn mỹ. Em nói có đúng không?”
“Đó là điều đương nhiên.”
“Nếu đúng…” Lục Vân cười nói: ” Trước đây trong mắt những người đó chị vốn là một nữ thần hoàn mỹ, nhưng vừa rồi em đã phá vỡ hình tượng nữ thần của chị, mà chị biết nó có ý nghĩa gì không?”
“Có nghĩa là em là một kẻ bất lương.” Lạc Ly hung hăng trừng mắt nhìn hắn.
Lục Vân không thèm để ý tới lời này, nghiêm túc nói: “Em làm như vậy là đang dạy bọn trẻ một đạo lý, nữ thần dù hoàn mỹ đến đâu, chỉ cần bạn đủ mạnh thì hoàn toàn có thể biến nữ thần đó thành một cô gái bé bỏng.”
“Nữ thần dù hoàn hảo đến đâu thì cũng là phụ nữ. Chỉ là có khí chất, mị lực và tầm nhìn cao hơn những người phụ nữ bình thường.”
Điều này cũng tương tự với nam thần.
Nhưng điều đó không có nghĩa là họ không có cảm xúc.
“Việc em vừa làm là để động viên khích lệ các đàn em khóa dưới. Chỉ cần họ đủ giỏi thì vẫn có thể nắm được nữ thần nam thần trong tay nhưng đáng tiếc là.”
Lục Vân cảm khái, đột nhiên hắn ngẩng đầu nhìn trời một góc 45 độ, cố gắng làm ra vẻ u sầu và lo lắng.
“Đáng tiếc có ai có thể hiểu được sự nỗ lực của em đây?”
“Những nam sinh kia đối địch với em cũng không sao nhưng ngay cả chị bảy cũng hiểu lầm em. Chị có biết tôi đau lòng như thế nào không?”
Lục Vân nói.
Lạc Ly hoàn toàn choáng váng.
Cô không thể tin nổi da mặt của một người có thể dày như thế.