“Mọi người nghĩ lại mà xem, tiếng động mà chúng ta nghe thấy trước khi lên tầng có phải là từ Bạch Long Vương không?”
Long Thuyên tiếp tục phân tích.
“Ta và Bạch Long Vương là đối thủ lâu năm nên ta rất quen thuộc với khí tức của ông ta. Nhưng khi chúng ta vừa mới xông lên tầng ba, Bạch Long Vương đã biến mất, đây không giống phong cách của ông ta chút nào.”
“Còn cả Bành Quốc Hào, Lục tiên sinh đánh người trong nhà hàng của ông ta, sao ông ta có thể thờ ơ như vậy được chứ?”
“Thế nhưng ông ta lại lựa chọn kết quả trung lập, chứng tỏ ông ta biết được lai lịch của Lục tiên sinh không hề thua kém Vương Húc.”
Long Xuyên hỏi: “Cho nên lúc chúng ta rời khỏi nhà hàng, ba liền tới hỏi Bành Quốc Hào về chuyện này sao?”
Khi các thành viên Long gia chuẩn bị rời khỏi nhà hàng với vẻ u ám, bọn họ nhìn thấy một ông cụ đi tới bên cạnh Bành Quốc Hào nhưng lại không biết bọn họ nói chuyện gì.
Mãi đến khi Long Thuyên nói ra thì bọn họ mới hiểu.
Long Thuyên gật đầu nói: “Câu trả lời của ông ta rất thú vị và mơ hồ nhưng cũng không khó nghe ra được ý nghĩa sâu xa trong lời nói.”
“Ông ta nói gì ạ?”
Các thành viên trong Long gia đều tò mò.
Long Thuyên dừng lại một chút rồi mới nói: “Bạch Long Vương dặn ta không nên vì chuyện nhỏ mà làm hỏng chuyện lớn.”
Vì chuyện nhỏ làm hỏng chuyện lớn…
Mọi người đều im lặng.
Ý của câu này rất rõ ràng.
Có lẽ bối cảnh của Lục Vân còn cao hơn cả Vương gia?
“Sau tất cả thì vẫn chưa rõ thân phận của Lục Vân. Tất cả mọi thứ đều chỉ là phỏng đoán. Con nghĩ rằng tên Lục Vân đó chỉ là cáo mượn oai hùm. Có lẽ cậu ta không phức tạp như ba nghĩ.”
Long Tế không đồng tình với nhận định của Long Thuyên.
Tuy Long Thuyên là cha của ông ta nhưng chỉ dựa vào một ánh mắt mà phỏng đoán Lục Vân có bối cảnh lớn đúng là buồn cười.
Nếu như bối cảnh còn mạnh hơn cả Đại hộ pháp của Vũ minh kinh thành, lẽ nào Lục Vân là con ngoài giá thú của Minh chủ hoặc Phó minh chủ?
Thật nực cười!
Long Tế cảm thấy thay vì lãng phí thời gian ở đây suy đoán, chi bằng nên chủ động tỏ ra thiện chí với Vương gia. . Truyện Mỹ Thực
Ông ta lập tức đưa ra quyết định.
Vì thế sau khi kết thúc cuộc họp gia đình vô nghĩa này, Long Tế lập tức rời khỏi nhà đến Vương gia. Ông ta muốn gặp Vương Húc để chứng tỏ rằng mình không có liên quan gì đến chuyện này và lòng ông ta luôn hướng về Vương gia.
Tuy nhiên Vương Húc còn chẳng buồn nhìn mặt ông ta.