Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Cùng lúc đó, tại văn phòng viện trưởng ở Học viện võ thuật kinh thành.

Lúc này, những ngón tay ngọc ngà mảnh khảnh của Doãn Thu Thủy trắng bệch vì bà ấy nắm chặt tay. Lúc này, trên khuôn mặt không tuổi của bà ấy lộ ra vài vết chân chim.

Bà ấy đã biết về sự việc của Lục Vân.

Hay là nói chuyện này đã lan truyền khắp kinh thành.

Một người là thiên tài trong giới võ tu còn người kia là người đàn ông của Lạc Tiên Tử.

Chưa nói tới chuyện đánh nhau, chỉ cần mỗi danh xưng người đàn ông của Lạc Tiên Tử cũng đủ khơi dậy hứng thú của vô số người.

Mọi người đều muốn biết rốt cuộc là kiểu người nào có thể chinh phục được một Võ thần như Lạc Tiên Tử.

Doãn Thu Thủy không biết mánh lới lan truyền “người đàn ông của Lạc Tiên Tử” đến từ đâu. Đối với bà ấy, điều đó không quan trọng. Điều quan trọng nhất chính là trận chiến sinh tử này.

Không phải là để tâm mà chỉ đơn giản là tức giận.

Bà ấy tức giận đến mức cơ thể mỏng manh run lên.

Doãn Thu Thủy cố gắng kiềm chế cảm xúc của bản thân, gọi cho Lạc Ly và hỏi: “Con đã biết về chuyện của Lục Vân chưa?”

“Con mới biết chuyện cách đây không lâu ạ.”

Lạc Ly đã trở lại căn cứ Vũ Minh ở Hoa Trung nên cô cũng không nắm được tin tức này. Chỉ vừa mới đây Lục Vân gọi điện thoại cho cô và nói thêm với cô một số chuyện thì cô mới biết tin.

“Hồ đồ!”

Khi Doãn Thu Thủy nghe được Lạc Ly đã biết chuyện này, vốn là người hiền lành nhưng bà ấy cũng không thể kìm chế được mà mắng: “Nếu như con đã biết thì sao lại không ngăn cản cậu ta?”

Lạc Ly bất đắc dĩ nói: “Lão sư, tiểu Lục Vân là người cứng đầu. Con không thể quyết định thay em ấy làm gì được cho nên chỉ có thể mặc kệ thôi ạ.”

“Mặc kệ cậu ta? Hừ! Con có biết nếu như mặc kệ cậu ta thì sẽ có hậu quả như thế nào không? Cậu ta sẽ chết, ngay cả cô cũng không thể cứu được cậu ta!”

Nghe thấy lão sư lo lắng cho tiểu Lục Vân, Lạc Ly thực sự muốn nói cho lão sư Doãn Thu Thủy biết về thân phận Vân Thiên Thần Quân.

Nhưng cách đây không lâu Lục Vân đã gọi điện cho cô và yêu cầu cô giữ bí mật về chuyện này.

Đặc biệt là với Doãn Thu Thủy, lại càng phải giữ bí mật hơn.

Tuy Lạc Ly không biết tiểu Lục Vân đang giở trò gì nhưng cô tin tưởng hắn sẽ làm tốt mọi chuyện.

Vì thế, cuối cùng Lạc Ly lựa chọn làm một con mèo ngoan ngoãn. Bất cứ thứ gì Lục Vân yêu cầu, Lạc Ly cũng sẽ làm.

Về phần trận chiến sinh tử kia…Ờ, cái đó không gọi là trận chiến sinh tử mà gọi là trò chơi tiêu khiển của Vân Thiên Thần Quân thì đúng hơn.

Lạc Ly giả vờ như chuyện này chưa từng xảy ra.

Nhưng cô chợt nhận ra một vấn đề, tò mò hỏi: “Cô ơi, con có thể hỏi tại sao cô lại chú ý đến tiểu Lục Vân không?”

Cho dù lão sư biết tiểu Lục Vân là em trai của cô cũng không cần phải lo lắng đến mức như vậy chứ.

Chắc chắn có gì đó mờ ám!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui