Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Lục Vân cẩn thận sắp xếp lại manh mối trong đầu, liếc nhìn về phía vò rượu đã thấy đáy sau đó lại nhìn vị đạo sĩ già say khướt đang bất tỉnh kia, thật sự không nói nên lời: “Rượu này ngon đến vậy sao?”

Hắn chộp lấy vò rượu rót ngụm cuối cùng vào miệng.

Mạnh!

Mạnh hơn bất kỳ loại rượu nào mà bản thân từng uống trước đây!

Nhưng.

Rượu dù có mạnh đến mấy, cũng không thể nào uống một ngụm nhỏ như vậy lại khiến người ta choáng váng!

Lục Vân sửng sốt một chút, sau đó liền chửi: “Chết tiệt, lão già đáng chết này, thi triển Mê Hồn chú khi nào…”

Phịch!

Lục Vân ngã xuống bàn rượu.


Đối diện hắn, Thiên Huyền Tử rõ ràng đã say rượu bất tỉnh đột nhiên mở mắt, nở nụ cười ranh mãnh nói: “Hừ, ranh con, dám đấu với lão phu, con còn non lắm!”

Nói xong, ông ta liền ôm lấy Lục Vân bỏ chạy.

Nếu là một cuộc chiến quang minh chính đại, Lục Vân cảm thấy mình có thể treo cổ lão già quỷ nghiệt này lên đánh một trận, nhưng xét về độ quỷ quyệt thì hắn thực sự không bằng ông.

Thậm chí còn không biết ông ta thi triển mê hồn chú lên bình rượu từ khi nào.

Đây là một Đạo giáo tâm linh.

Lục Vân vẫn còn ý thức và rất tỉnh táo nhưng hắn không thể nói, mở mắt hoặc cử động cơ thể.

Loại Đạo giáo tâm linh này chỉ có thể dùng ý niệm tinh thần để phá giải.

Với sức mạnh ý niệm hiện tại của Lục Vân, ít nhất phải mất nửa giờ, hoặc khoảng một giờ mới có thể phá vỡ Mê Hồn chú của Thiên Huyền Tử.


Nguyên nhân chủ yếu là Lục Vân chưa bao giờ nghĩ tới lão già này lại sẽ đặt Mê Hồn chú này lên vò rượu, nếu không sao lại nói gừng càng già càng cay?

Thật quỷ quyệt!

Gió rít bên tai.

Lục Vân có thể cảm nhận được mình đang bị người đàn ông quỷ nghiệt này cõng trên vai chạy đi, còn về việc ông ta đang đi đâu và mục đích là gì thì vẫn chưa rõ.

Chưa đầy hai mươi phút sau.

Đột nhiên Lục Vân nghe thấy một giọng nói trong trẻo vang lên: “Sư thúc, tiểu Lục Vân… Sư huynh sao vậy?”

Một giọng nói rất quen thuộc với giọng điệu lo lắng vang lên.

Chị năm?

Người lên tiếng là chị năm của Lục Vân, Sở Dao.

Sở Dao là một cô gái ngây thơ, lúc trước luôn một mực tìm kiếm sư phụ Thiên Diệu Tử của mình nhưng mãi không tìm thấy, cuối cùng lúc cô ấy được một hầm mộ lớn.

Đang định bước vào ngôi mộ lớn đó thì đã bị Thiên Diệu Tử kéo ra.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận