Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Wilson vừa bộc phát sức mạnh, trông anh ta sừng sững như một ngọn núi.

Cho dù Thần cảnh mà anh ta có là do thí nghiệm gien tạo ra, nhưng sức mạnh đó cũng không phải là thứ Tôn Giả cảnh bình thường có thể sánh bằng, cú đấm này vừa tung ra đã làm chấn động cả không khí xung quanh.

Thân hình Lục Vân khẽ nhúng nhích, sau đó cũng xuất ra một đấm tương tự.

Răng rắc!

Cánh tay của Wilson lập tức bị đánh gãy nát.

Kế tiếp.

Đòn công kích của hắn tiếp tục lao tới như một con cuồng long, nó xuyên thẳng qua trái tim của anh ta, đợi Wilson kịp phản ứng lại thì trên ngực của anh ta đã có thêm một cái lỗ to bằng nắm tay.

Một cái lỗ thông thẳng từ trước ngực ra sau lưng.

Mà thủ phạm gây ra là một đấm vừa rồi!


Wilson – một tên Thần cảnh của nước Mỹ vừa rồi còn cực kỳ kiêu ngạo cho rằng Thiên Sáp Vương chỉ là rùa rụt cổ, hiện tại đã bị Thiên Sáp Vương dùng một quyền trực tiếp xuyên thủng cả lồng ngực.

Ngã gục xuống đất!

Vậy mà lúc này vẻ mặt của anh ta lại hiện lên tia nhẹ nhõm cùng với thanh thản.

Bởi vì anh ta biết được, một khi chọc giận Thiên Sáp Vương, muốn chết cũng khó đến cỡ nào.

Chỉ cần Long Quốc có Thiên Sáp Vương, cho dù nước Mỹ có tạo ra bao nhiêu Thần cảnh giả đi chăng nữa, cũng không dám vọng tưởng vượt qua Long Quốc về mặt võ thuật!

Đây là những suy nghĩ cuối cùng của Wilson trước khi chết.

Đám đông xung quanh họ rơi vào khoảng im lặng.

Chết rồi!

Anh ta chết thật rồi!


Mà cái đáng nói là Thiên Sáp Vương rõ ràng còn không thèm dùng kiếm để giết Wilson mà chỉ dùng một quyền mạnh mẽ đánh chết anh ta chết tươi.

Đây là chỗ khủng bố của Thiên Sáp Vương.

Trải qua trận chiến này, sau này còn võ giả nước nào dám khiêu chiến Thiên Sáp Vương nữa không?

“Bái kiến Thần Quân điện hạ!”

“Bái kiến Thần Quân điện hạ!”

“Bái kiến Thần Quân điện hạ!”

Giờ phút này tất cả người dân của Long Quốc đều đang kích động không thôi, đồng loạt hét lên đầy phấn khích, cam tâm tình nguyện liên tục dập đầu xuống đất để tỏ lòng tôn kính với Thần Quân điện hạ.

Đây là thần bảo vệ của bọn họ!

Có một vị thần bảo vệ như vậy, người Long Quốc còn sợ gì nữa mà không trỗi dậy?

Ánh mắt bình tĩnh của Lục Vân lướt qua nhóm người Long Quốc rồi khẽ gật đầu. Nhưng mà, khi ánh mắt hắn quét tới những người nước ngoài khác thì từ chiếc mặt nạ đầu rồng lại tỏa ra khí thế lạnh lẽo.

Thấy vậy, chân của tất cả đám người nước ngoài đó bắt đầu run rẩy không ngừng.

Có vài người nhát gan không chống đỡ nổi đã lần lượt ngã khuỵu xuống.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận