Cái quỳ gối này có ý nghĩa hoàn toàn khác với cái lúc trước Wilson ép người dân Long Quốc làm, Wilson ép họ quỳ xuống là để làm nhục Long Quốc, còn bây giờ thì khác, những người nước ngoài này quỳ xuống là vì bản năng sợ hãi của bọn họ mách bảo như vậy.
Thiên Sáp Vương không dùng vũ lực để ức hiếp kẻ yếu.
Hắn chỉ cần đứng yên ở đó, đưa chiếc mặt nạ đầu rồng nhẹ nhàng quét qua một lượt đã toát ra một loại uy nghiêm tối cao, khiến gan mật của mọi người vô thức run lên rồi sợ hãi quỳ xuống.
Họ sợ Thiên Sáp Vương sẽ tính sổ chuyện họ đã chế nhạo người dân Long Quốc.
Thế nhưng, làm sao họ biết được Lục Vân căn bản không thèm tính toán với đám con kiến hôi này.
Ánh mắt dời đi.
Việc này làm đám người nước ngoài kia đồng loạt thở phào nhẹ nhõm như thể vừa nhặt được cái mạng về từ quỷ môn quan.
Dường như bọn họ đã hiểu được tại sao lúc nãy Wilson chỉ một lòng muốn chết như vậy.
Gặp phải Sát thần, có người nào mà không bị dọa chết khiếp chứ?
“Thần Quân điện hạ, xin hỏi hiện giờ ngài có muốn phát biểu điều gì không?”
Trong khoảng không im lặng, bỗng nhiên một mỹ nữ Long Quốc chân dài cao lớn nở nụ cười xinh đẹp đi về phía Thiên Sáp Vương, làm trong lòng tất cả mọi người có mặt đều thầm sợ hãi.
Thật sự có người dám phỏng vấn Thiên Sáp Vương sao?
Cô ta không sợ chết sao?
Tại đây có rất nhiều phóng viên, trước đó bọn họ còn hào hứng phỏng vấn Wilson thế nhưng khi đối mặt với Thiên Sáp Vương, bọn họ căn bản không dám tiến lên phía trên, huống chi là đưa micro đến bên miệng Thiên Sáp Vương.
Làm vậy có khác gì nhổ răng hổ* đâu chứ? (*ám chỉ việc làm nguy hiểm)
Tất cả mọi người đều nín thở chờ xem Thiên Sáp Vương sẽ xử lý nữ phóng viên xinh đẹp này thế nào.
Cô ấy tưởng mình xinh đẹp thì muốn làm gì thì làm sao?
Thiên Sáp Vương không phải người bình thường.
Nhưng mà, khác hẳn với dự đoán của mọi người, Thiên Sáp Vương thực sự đã giật lấy chiếc micro từ tay cô phóng viên xinh đẹp và trầm giọng nói: “Long Quốc không bao giờ chủ động gây chiến không phải bởi vì người Long Quốc hèn nhát mà là vì chúng tôi là một đất nước hữu nghị… có điều, nếu có người nào dám xâm phạm đến Long Quốc của chúng tôi thì dù người đó có ở xa đến mức nào cũng phải gánh chịu trừng phạt!”
Dù ở rất xa cũng sẽ bị trừng phạt!
Những lời này khiến mọi người nhớ tới cảnh tượng mấy năm trước Thiên Sáp Vương dẫn quân một đường giết đến kinh thành của Nam Ngư Quốc.
Cho nên lời này tuyệt đối không phải là nói đùa…
Đồng thời.
Mọi người cũng cảm thấy thật khó tin.
Thiên Sáp Vương thật sự đồng ý tiếp nhận phỏng vấn sao?
Quả nhiên là chỉ cần xinh đẹp thì muốn làm gì thì làm.
Trên thực tế, làm sao bọn họ biết được lý do thật sự khiến Lục Vân sẵn sàng phỏng vấn không phải vì cô phóng viên Long Quốc này đẹp, mà vì cô ấy là chị tư của hắn!