Tục ngữ có câu: “Niên thiếu thành danh, không ngông cuồng cũng cao ngạo”.
Đặc biệt là ở độ tuổi của Lục Vân mà trên đầu lại có hai vòng sáng thật lớn kia thì ít nhiều gì cũng sẽ hơi ngông nghênh, như vậy mới là tâm tính bình thường.
Nhưng Lục Vân lại không màng hơn thua, nhàn nhã xem hoa nở hoa rụng; thản nhiên đi ở, ngồi xem mây cuộn mây tan.
Cứ như hắn không hề để hai thân phận này trong lòng nên mới không muốn lấy ra khoe khoang.
Cho dù Dương Chấn Nham dẫn dắt từng bước, chủ động lôi kéo đề tài, chỉ chờ Lục Vân nói một câu là có thể làm vòng sáng của Vân Lộc đại sư nở rộ.
Nhưng Lục Vân lại tránh đi.
Không phải làm ra vẻ, mà là hắn thật lòng cảm thấy không có gì đáng để khoe ra.
Dương Chấn Nham cũng nhìn ra điểm này nên mới không tiếp tục làm khó Lục Vân.
Thậm chí ông còn cảm thấy nếu không phải cần chữa bệnh cho con gái của mình là Dương Tiểu Mạn thì Lục Vân cũng không bày ra thân phận thần y Giang Thành.
Tâm tính này thật sự chững chạc khác hẳn với người thường.
Đây mới là điều làm Dương Chấn Nham cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Hơn nữa ngôn luận vừa rồi của Lục Vân về Vân Thiên Thần Quân thật đáng kinh hãi, cũng càng chứng thực điểm không tầm thường của Lục Vân.
Có lẽ hắn còn có thân phận khác càng có sức nặng nên mới cảm thấy thần y Giang Thành và Vân Lộc đại sư đều không có gì đáng khoe ra?
Dương Chấn Nham cho rằng mình đã đủ hiểu Lục Vân, nhưng hôm nay sau khi nói chuyện một hồi ông phát hiện càng ngày càng nhìn không thấu hắn.
…
Lục Vân không biết và cũng không để bụng Dương Chấn Nham và những đồng nghiệp của ông nghĩ thế nào.
Hắn đã đi tới chỗ chị sáu Tiêu Thấm đang quay phim.
Lần trước Diệp Khuynh Thành nói phải cho Tiêu Thấm một bất ngờ thật lớn nên lôi cô đi, chạy đến vùng biển Thái Bình Dương để xem một trận chiến làm chấn động lòng người.
Trải qua biến cố đó, cô đã biết bất ngờ mà chị cả nói chính là thân phận thật sự của tiểu Lục Vân chính là Vân Thiên Thần Quân.
Tiêu Thấm kích động tận mấy ngày.
Bởi vì một loạt sự kiện khiến tiến độ quay của đoàn phim chậm lại, nhưng đạo diễn Trần Túc và những nhân viên của đoàn phim đều không nói một câu oán trách.
Một là vì địa vị của Tiêu Thấm trong giới giải trí.
Hai là vì cả tập đoàn Khuynh Thành tài trợ cho bọn họ cũng không vội thì bọn họ cần gì phải sốt ruột.
Khi Lục Vân đi vào đoàn phim thì trùng hợp ngay vào lúc Tiêu Thấm nghỉ ngơi, nhưng vẻ mặt cô lại hơi nặng nề, chị Hồng – Người đại diện của cô – đứng bên cạnh đang không ngừng nói gì đó
“Làm sao vậy chị sáu?”
Khi Lục Vân đi đến trước mặt Tiêu Thấm thì chị Hồng lập tức ngừng nói.
Tiêu Thấm lại cảm thấy không sao cả, tiểu Lục Vân là em trai kết nghĩa của cô nên không có gì phải giấu giếm hết.