Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Còn một biểu hiện nữa là trong khoảng thời gian này hắn luôn gọi Sở Dao là vợ, nhìn như đang nói đùa, nhưng vừa rồi lúc giải thích lại đổi giọng thành chị năm.

Càng che càng lộ!

Mặc dù Lâm Thanh Đàn thường xuyên bị đám chị em trêu chọc là ngực to mà không có não, nhưng thật ra nội tâm cô rất tinh tế, thông qua biểu hiện của Lục Vân, cô lập tức suy đoán ra hắn và Sở Dao nhất định đã xảy ra chuyện gì.

Tâm tình cô lập tức trở nên phức tạp.

Trước kia đám chị em còn thường xuyên nói đùa là ai sẽ gả cho Tiểu Lục Vân trước, nhưng không ngờ người đầu tiên xảy ra quan hệ thực chất với tiểu Lục Vân chình là em năm đơn thuần nhất.

Trong lòng Lâm Thanh Đàn rất phức tạp.

Lục Vân nhìn vẻ mặt hiểu rõ của cô thì oán thầm: “Rõ ràng đến vậy sao, xem ra sau này mình phải biểu hiện lưu manh một chút, nếu để chị Khuynh Thành nhìn ra thì không biết sẽ có phản ứng gì.”

Đừng nhìn Diệp Khuynh Thành cao ngạo lạnh lẽo, nhưng Lục Vân biết cô mới là bình dấm chua lớn nhất.


Trước kia Liễu Yên Nhi chỉ hôn hắn một cái mà cô đã bá đạo muốn hôn bù lên bên kia mặt của mình, nếu để cô biết mình và Sở Dao đã…

Lục Vân không cách nào tưởng tượng ra hậu quả.

Có lẽ chị cả bá đạo sẽ tiêu diệt mình luôn!

“Chị Thanh Đàn, chị phải giữ bí mật cho em đó!” Lục Vân biết đã không gạt được Lâm Thanh Đàn nên dứt khoát thừa nhận, xin cô giữ bí mật cho mình và Sở Dao.

Lâm Thanh Đàn nở nụ cười khéo hiểu lòng người rồi nói: “Dù sao sớm muộn gì mọi người cũng sẽ biết chuyện này, chị lười lắm miệng lắm, tự em làm chủ đi!”

Nhưng trong lòng cô lại hừ một tiếng, lúc trước mấy người giấu tôi chuyện em trai là Vân Thiên Thần Quân lâu như vậy, lần này tôi cũng để mấy người nếm thử mùi vị này.

Lục Vân cảm động nói: “Chị Thanh Đàn thật là Bồ Tát chuyển thế, quá ấm lòng.”

“Bớt nói nhảm, em còn chưa xong à, xong rồi thì rút ra đi!”


“Được rồi được rồi, chỉ còn hai lần cuối cùng, rất nhanh sẽ rút ra, chị nhịn thêm một chút đi.”

Lục Vân rót chân khí vào cơ thể Lâm Thanh Đàn, giúp cô khơi thông kinh mạch xong thì rút kim châm cứu ra, tiếp theo thì đợi Lâm Thanh Đàn tự ngưng luyện ra chân khí.

Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán.

Không đến hai giờ sau Lâm Thanh Đàn đã ngưng luyện ra chân khí, thiên phú tu luyện cũng cao kinh người như mấy người chị còn lại của Lục Vân.

Lục Vân đã quen quá rồi.

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo hắn lại nghe thấy Lâm Thanh Đàn đau đớn kêu lên một tiếng, trên vầng trán trắng nõn ứa đầy mồ hôi.

“Chị Thanh Đàn làm sao vậy?” Lục Vân giật mình.

Tình huống này chưa từng xuất hiện trên người Diệp Khuynh Thành và Liễu Yên Nhi.

Lục Vân vội đưa chân khí của mình vào trợ giúp Lâm Thanh Đàn kiểm tra tình trạng trong cơ thể, khi chân khí đi đến vị trí Đan Điền thì sắc mặt hắn bỗng biến đổi.

Trong đan điền của Lâm Thanh Đàn bỗng xuất hiện một vật thể lạ.

Đó là một cái Thanh Đỉnh (Cái vạc màu xanh) lớn chừng bàn tay.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận