Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Mấy người Thiên Khôi cũng biết quần chúng đang phẫn nộ, nhưng họ không tức giận cũng không thấy oan ức mà chỉ có cảm giác vui mừng.

Xem đi!

Đây không phải là cảnh mà vua của chúng ta hi vọng nhìn thấy sao?

Xưa nay Long Quốc không phải là của một người, cũng không phải của một số người, dù là Vân Thiên Thần Quân hay là Thiên Sáp Điện đều có năng lực có hạn.

Chỉ khi nào mỗi một người Long Quốc đều thể hiện ra sự bướng bỉnh trong xương máu thì mới là thịnh thế của Long Quốc.

Đây chính là dân chúng Long Quốc, bất khuất, cứng cỏi, không sợ chết!

“Đúng, không ai được khinh nhờn Thần Quân điện hạ, chúng tôi thề sống chết bảo vệ Thần Quân điện hạ!”

Trong trận doanh người phản kháng, một thanh niên tâm tình kích động gân cổ lên mà kêu gào, chắc có lẽ là tín đồ trung thành của Vân Thiên Thần Quân.

Những tu võ giả Long Quốc xung quanh bị ảnh hưởng nên đều hai mắt lập tức đỏ lên, trong lòng dâng trào hào hùng, vì Thần Quân điện hạ thì họ có mất đầu, đổ máu cũng đã sao?

“Thề sống chết bảo vệ Thần Quân điện hạ!”

“Thề sống chết bảo vệ Thần Quân điện hạ!”

“Thề sống chết bảo vệ Thần Quân điện hạ!”

“A, Lục Vân, sao anh cũng ở đây?” Đột nhiên, một người đẹp trai đi đến bên cạnh người thanh niên kêu lên hăng say nhất, kinh ngạc hỏi một câu.

Lục Vân ngừng gào thét, quay đầu nhìn lại thì phát hiện là thiên tài Uông Húc của Uông gia, trong lòng lập tức vui vẻ mà nói: “Vì sao tôi không thể ở đây? Bảo vệ Thần Quân điện hạ là nghĩa vụ của mỗi người Long Quốc, đời này được chết vì Thần Quân điện hạ là vinh hạnh lớn lao!”

Uông Húc đánh giá hắn, trên mặt lộ vẻ xúc động.

Một lát sau, Uông Húc chủ động đưa tay ra và nói: “Lục Vân, trong trận chiến trước đó giữa tôi và anh, anh thành công làm tôi ghi nhớ tên anh, nhưng cũng không coi trọng bao nhiêu. Hiện tại tôi thừa nhận anh ưu tú hơn tôi đã nghĩ, tôi quyết định sẽ kết bạn với anh.”

Ban đầu trong trận chiến ở Học Viện Võ Đạo kinh thành, Lục Vân dùng thủ đoạn phòng ngự vô địch mà thành danh, sau đó hắn nói với Uông Húc có thể làm bạn bè với mình, nhưng Uông Húc cao ngạo không để ý đến hắn.

Không ngờ hôm nay vào thời khắc cùng chống lại liên minh Thí Thần Giả, Uông Húc lại chủ động buông bỏ cao ngạo mà nguyện ý kết bạn với Lục Vân.

Có lẽ chỉ trong tình huống chống cự với ngoại địch thì mới dễ làm các đồng bào Long Quốc sinh ra cảm xúc chung.

Lục Vân rất hứng thú mà cười một tiếng và nói: “Được thiên tài Uông gia tán thành là kiêu ngạo của tôi.”

Nói xong, hắn đưa tay tới bắt.

Uông Húc khẽ gật đầu, cũng không phủ nhận.

Anh ta là thiên tài trong giới tu võ, người được anh ta tán thành thật sự không nhiều, Lạc tiên tử cũng được tính trong đó, mà người có thể trở thành bạn với anh ta đã ít lại càng ít.

Hôm nay lại có thêm Lục Vân.

Chủ yếu là bởi vì Lục Vân, một Hoành Luyện tông sư chủ tu phòng ngự có thể bộc phát tinh thần không sợ chết vào thời khắc ngoại địch xâm lấn đã làm Uông Húc lau mắt mà nhìn.

Đáng để anh ta kết giao.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui