Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Cũng có người cho rằng đây là Thần Quân điện hạ hiển linh, yên lặng che chở bọn họ.

Alex nhăn mày càng chặt, hét lớn một tiếng: “Ra tay, nghiền nát nó!”

Ầm ầm!

Trăm tên Thần Cảnh cùng ra tay, nội kình hùng hậu như sao trời vô tận rơi xuống, Ngân Hà đổ ngược, điên cuồng mà đánh vào cái lồng phòng ngự trên Thiên Sáp Phong.

Hào quang sáng chói làm mọi người căn bản không dám mở mắt ra nhìn.

Đây không chỉ là nghiền ép về mặt khí thế mà là trăm tên Thần Cảnh liên thủ công kích, lực phá hoại mạnh hơn lúc nãy không chỉ gấp trăm lần.

Nhưng khi công kích giáng xuống thì lồng ánh sáng màu xanh nhạt nhìn như yếu ớt mỏng manh kia lại như mặt hồ gợn sóng, làm tất cả công kích nhộn nhạo lên rồi không thấy có chút vết tích vỡ vụn nào cả.

“Cái này sao có thể?” Alex nhịn không được mà kinh hô, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.

Mà cùng lúc đó, các tu võ giả Long Quốc trên Thiên Sáp Phong cũng không nhịn được kích động hò hét: “Là Thần Quân điện hạ! Nhất định là Thần Quân điện hạ đang che chở cho chúng ta!! Thần Quân điện hạ uy vũ!!!”

“Thần Quân điện hạ uy vũ!”

“Thần Quân điện hạ uy vũ!”

Tiếng rống động trời mang theo cảm xúc kích động đó làm trăm tên Thần Cảnh của liên minh Thí Thần Giả lộ ra vẻ mặt càng khó coi, còn tệ hơn ăn phải ruồi.

Họ không ngờ sẽ xảy ra tình huống như vậy.

Trận chiến mà họ nghĩ đã có sẵn kết cục lại bị một cái lồng phòng ngự quỷ dị triệt để phá vỡ.

Vậy còn trèo lên Thiên Sáp Phong không?

Vậy làm sao phá hủy pho tượng của Thiên Sáp Vương?

Alex không cam tâm, gương mặt phương Tây dưới sóng mũi cao bỗng trở nên âm trầm, hắn ta nghiến răng nghiến lợi nắm chặt Ngự Linh Thần Kiếm trong tay rồi bỗng bổ xuống.

Một ánh kiếm loé lên, nhưng vẫn không phá nổi phòng ngự kia.

Alex căn bản không thể phát huy ra uy lực chân chính của Ngự Linh Thần Kiếm.

“Con mẹ nó!!” Alex không chút hình tượng mà chửi ầm lên.

Kẽo kẹt!

Dưới cục diện giằng co này, bóng dáng của một thanh niên bỗng đi qua biển người, giẫm lên lớp tuyết đọng trên mặt đất làm phát ra tiếng vang thanh thúy.

Bởi vì thời khắc này biển người cơ bản đều trong trạng thái đứng im nên động tĩnh của thanh niên này rất dễ hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

“Anh Lục Vân, anh…” Uông Húc thấy Lục Vân đột nhiên đi qua bên cạnh mình rồi bước về hướng Thiên Sáp Phong thì lập tức kinh hãi.

Mặc dù lồng phòng ngự kiên cố, nhưng lúc nãy bọn họ chịu khí thế của trăm Thần Cảnh chèn ép nên thân thể chết lặng còn chưa khôi phục lại.

Không chỉ Uông Húc mà những Tôn Giả khác cũng như thế.

Trông thấy Lục Vân không có chuyện gì mà nhẹ nhàng bước đi như giẫm trên đất bằng, họ khó tránh khỏi kinh ngạc.

Lục Vân không để ý đến ánh mắt của mọi người mà trực tiếp leo lên núi đỉnh, đi đến trước mặt pho tượng tuyết trắng to lớn kia rồi đứng lại yên lặng nhìn chăm chú vào Alex.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui