Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Những Thần Cảnh của liên minh Thí Thần Giả đã hoàn toàn ngơ ngác, mặc dù Lục Vân không đeo mặt nạ đầu rồng vào, nhưng thân hình kia, khí thế kia tuyệt đối là Thiên Sáp Vương.

Quả nhiên Thiên Sáp Vương không chết.

Hỏi sao họ dám tin?

Họ lập âm mưu lâu như vậy, trước đó còn dùng các loại thủ đoạn khiêu khích để dò xét Long Quốc, cuối cùng có được kết luận là Thiên Sáp Vương đã chết, kéo dài lâu như vậy họ mới dám đi đến Thiên Sáp Phong.

Nhưng kết quả ra sao?

Thiên Sáp Vương len lỏi trong đám tu võ giả Long Quốc rồi chờ họ tự chui đầu vào lưới.

Thất sách!

“Thần của chúng thần?” Lục Vân bỗng trêu tức dò xét nhìn Alex một cái, trực tiếp làm toàn thân Alex ứa mồ hôi, sau lưng phát lạnh: “Chỉ là một con kiến mà thôi!”


Lục Vân lạnh lùng nói rồi chập ngón tay lại thành kiếm, lồng phòng ngự màu xanh nhạt bao trùm lấy Thiên Sáp Phong bỗng co lại, cuối cùng ngưng tụ thành một thanh trường kiếm màu xanh rồi rít lên lao ra.

Xùy!

Trường kiếm lướt đi không để lại dấu vết, chỉ chợt hiện ra một chút ánh sáng trong hư không, trong nháy mắt đã đâm thủng ngực Alex.

Ngự Linh Thần Kiếm trở về trong tay Lục Vân.

“Đồ mà bản vương chắp tay đưa ra, mày cầm chắc được sao?

Alex, thần của chúng thần, người được giới tu võ ca tụng là vị thần mới mạnh mẽ quật khởi kế thừa thời đại của Thiên Sáp Vương, nhưng lại không chống nổi một chiêu trong tay Lục Vân.

Một kiếm xuyên ngực.

Mà thanh Ngự Linh Thần Kiếm vốn không thuộc về hắn ta cũng thuận thế trở về tay Lục Vân.


“Trăm Thần Cảnh rất ghê gớm à?”

Lục Vân nhìn lướt qua bốn phía, Ngự Linh Thần Kiếm trong tay cắm thẳng xuống đất, kiếm thế lấy Thiên Sáp Phong làm trung tâm mà lan tràn ra, trong nháy mắt đã chấn vỡ gần trăm cái cầu vồng nội kình kết nối với Thiên Sáp Phong.

Răng rắc!

Răng rắc!

Răng rắc!

Gần trăm Thần Cảnh muốn giẫm lên những cầu vồng nội kình kia để leo lên Thiên Sáp Phong giống như con diều đứt dây phập phồng ở giữa không trung mấy lần rồi liên tục rơi xuống.

Họ phun ra máu tươi.

Cầu vồng do họ tạo thành từ nội kình bây giờ đã bị kiếm thế chấn vỡ, họ ít nhiều gì cũng bị dội ngược, hộc máu cũng bình thường.

Nhưng quỷ dị là ngụm máu phun ra không rơi xuống theo thân thể của họ mà bị một sức hút vô hình lượn lờ kéo đến trước mặt Lục Vân.

Lục Vân lấy mỗi phần một giọt rồi dùng ấn phù khóa lại.

Sau này sống chết của trăm tên Thần Cảnh này chỉ nằm trong một ý niệm của hắn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận