Cô ngừng lại một chút.
Đôi mắt cô lấp lóe rồi nói tiếp: “Tuyệt đối đừng dừng bước ở hiện tại.”
Kỳ thật Diệp Khuynh Thành luôn có một lo lắng, lo lắng này đã sinh ra từ lúc nhìn thấy Tiểu Lục Vân đánh giết Thần cảnh Wilson đầu tiên của nước Mỹ.
Tiểu Lục Vân là một con giao long, tương lai của hắn nên thuộc về biển sao, nhưng lại vì bảo vệ đám chị em các cô mà cam tâm nhốt mình trong đầm nước nho nhỏ.
Có lẽ Tiểu Lục Vân không oán trách không hối hận, nhưng Diệp Khuynh Thành không làm được, cô cảm thấy hổ thẹn trong lòng.
Giao long nên vào biển, mà không phải lặn trong ao giống như bây giờ,.
Như vậy sẽ dẫn đến một vấn đề là khi Tiểu Lục Vân thật sự bay lên thì chị em các cô có thể theo kịp bước chân của Tiểu Lục Vân không.
Trước đó Diệp Khuynh Thành nói với Lục Vân là mình cũng muốn gia nhập Thiên Đạo Tông không phải là đang nói đùa, cô chỉ muốn cố gắng không làm chậm trễ bước chân của Lục Vân, rút ngắn khoảng cách với hắn thôi.
Dù chỉ giúp hắn làm việc vặt, tâm sự, sinh bé con cho Tiểu Lục Vân… Còn chuyện gia nhập tông môn gì đó căn bản không quan trọng.
Quan trọng chính là đuổi theo bước chân của Tiểu Lục Vân.
Diệp Khuynh Thành đã sớm muốn nói vấn đề này với mấy chị em, xem rốt cuộc các cô muốn sống an ổn ở hiện trạng hay chuẩn bị cùng Tiểu Lục Vân tiến lên. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Bạn Trai Cũ Mất Trí Nhớ
2. Bạn Trai Chó Con Giúp Tôi Vả Mặt Em Kế Trà Xanh
3. Tôi Lỡ Chặn Cửa Của Trùm Trường Rồi!
4. Trà Hơn Trà
=====================================
Nếu hôm nay Lâm Thanh Đàn đã chủ động tìm tới cô trò chuyện đề tài này thì Diệp Khuynh Thành cũng tiện thể nói ra suy nghĩ của mình.
Lâm Thanh Đàn rơi vào trầm tư.
Cô hiểu ý Diệp Khuynh Thành.
Hơn nữa còn có một điểm, chính là công pháp của các cô và Lục Vân có cùng nguồn gốc, khi tu vi của các cô tăng lên thì Giả Đan trong đan điền của Lục Vân cũng sẽ lớn mạnh theo.
Điều này tương đương với trợ giúp Lục Vân tăng cường thực lực, dù sao chị em các cô sẽ không để ý Lục Vân dùng chân khí của mình.
“Em hai, kỳ thật chị rất hâm mộ em, em vừa trở thành tu luyện giả đã có được một con bảo đỉnh, hiện tại lại có tông môn mời em gia nhập, chị muốn cũng không có được cơ duyên to lớn này.”
Từ trước đến nay Diệp Khuynh Thành luôn giữ vẻ cao ngạo lạnh lùng, tính cách hiếu thắng, nhưng lúc này lại không nhịn được lộ ra đôi mắt ảm đạm, mơ hồ toả ra chút mất mát.
Nhìn chị cả như vậy, Lâm Thanh Đàn nhất thời không biết phải an ủi thế nào, chỉ có thể nói: “Chị cả, chúng ta nhất định có thể đuổi theo bước chân của em trai mà.”
Trong lòng cô đã đưa ra quyết định.
Cô sẽ gia nhập Đan Dương Tông, trở thành đệ tử của Đan Dương Tông.
Điều kiện tiên quyết là Đan Dương Tông không thể can thiệp vào tự do của cô, bởi vì mục đích cuối cùng của cô là đến càng gần Tiểu Lục Vân mà không phải chia lìa với hắn.
Lúc này Lục Vân đang ngồi trên ghế sa lon ở phòng khách, nhìn thoáng qua cánh cửa phòng đóng chặt của Diệp Khuynh Thành mà rất phiền muộn.
Làm gì xa lạ vậy?
Làm gì lạnh nhạt vậy?
Bắt đầu đề phòng em rồi sao?