Góc tác giả.
- A, mình rất cảm động a~ cám ơn hai bạn đã cmt nhé!! ^^
_________________________
Kể từ lúc xuống máy bay tới giờ, chắc cũng được cỡ hai ba tuần rồi a. Tôi và hai nhỏ bây giờ cũng dần quên đi được ba đứa con trai ấy, chúng tôi đã dần vui vẻ trở lại.
Trong một ngày ở trường.
- Haizzz... Ở trường này luôn có mấy vụ bắt nạt a~ từ lúc chúng ta quay trở lại đây có nhiều người hay đến lớp tụi mình cầu cứu nhỉ?! - tôi nói.
- Ừm!! Ở lớp mà không có mày buồn chết đi được! Mày phải quay lại lớp A mà không được nộp đơn qua lớp B. - Nhi than vãn.
- Biết sao được, ở đây có phải như Việt Nam đâu, ở đây nghiêm khắc dữ lắm... - tôi ngắm nhìn bầu trời mây trắng nói.
- Ơ, hình như có nhiều người bu lại lắm á... - Mai chỉ tay vào đám đông.
- Lại coi đi! - Nhi ngoắc tay rồi kéo tôi và Mai tới đó.
Chúng tôi len lỏi qua đám đông đó. Thật bất ngờ, là một cô gái đang bắt nạt một cô gái cực kỳ dễ thương a. Mà, ai cho mềm lòng bây giờ nhỉ, phải ngăn lại thôi.
Tôi chợt chạy tới chỗ cô gái xinh xinh ấy, đỡ cô gái ấy dậy. Vừa đứng lên, cô gái ấy đã núp sau lưng tôi. Tôi quay qua Nhi nói:
- Mày an ủi cô gái này cho tao đi đàm phán chút!
Tôi quay lại cô gái bắt nạt, nói:
- Này cô kia, tại sao cô lại bắt nạt cô gái kia, hả?
- Mày nói hay nhỉ? Tại nó không chịu nộp tiền bảo kê cho tao! - cô gái ấy cười khẩy.
Xì, một cô gái không được đẹp mấy! Tóc cắt ngắn quá, để dài hơn là đẹp rồi.
- Bảo kê? Tại sao cô phải làm vậy? - tôi hơi giận lên.
- Mày chẳng biết gì hết à? Muốn yên thân ở đây mày phải nộp tiền bảo kê hàng tháng. - cô gái đó cười khẩy.
- Từ khi nào? - tôi hỏi lại.
- Từ khi nào liên quan đến mày à? Mà mày là con nào? - cô gái đó trả lời cộc cằn, hỏi ngược lại tôi.
- Cũng chẳng liên quan gì đến cô! - tôi trả lời.
- Mày... - cô ta có vẻ tức giận dữ lắm rồi. Nhưng có một đàn em của cô ta cứ nhìn chằm chằm vào tôi rồi mặt hốt hoảng, chạy đến chỗ cô ta và thì thầm gì đó vào tai. - Cái gì? Mày là Christina?
Ở Mĩ mà, dùng tên nước ngoài chứ! Ai không nhớ tên nước ngoài của tôi cứ quay lại phần giới thiệu.
- Giờ mới nhận ra à? Một mình tôi cô còn dễ xử chứ đằng này tôi còn có thêm hai người bạn cho đủ bộ Joker!!! - tôi đáp.
Tôi chưa giới thiệu băng của tôi nhỉ?! Hehe, nghĩ sao mà người quản lí quán bar mà không có băng đảng chứ!!
- Bộ... Joker...??? - cô ta run rẩy đáp.
- Phải! - cả đám học sinh giờ đổ dồn ánh mắt về phía tôi.
- Được. Mày nhớ đó! Tao sẽ quay lại sau con khốn! - nó hét lên rồi rút lui.
Nhi bây giờ cất tiếng nói với cô gái dễ thương.
- Không sao rồi bạn!
- Cám ơn bạn... Bạn là Molly? - cô gái ấy hỏi.
- Ừm! - Nhi cười đáp lại.
_________________________
Vào một ngày chủ nhật, buổi sáng.
- Alo? - Nhi nói.
- ............ - người bên đầu dây nói gì đó.
- Dạ vâng! Bye ạ! - Nhi cúp máy. - Ê tụi bây, mẹ tao nói tối nay phải ăn mặt thật đẹp để đến nhà hàng kìa.
- Để làm gì? - tôi và Mai hỏi.
- Không biết nữa... - Nhi lắc đầu.
Vào buổi tối hôm đó. Chúng tôi nghe lời mẹ dặn mặc sao cho thật là đẹp.
Tôi mặc chiếc áo ngắn ngang bụng màu nâu trên đó có chữ Love và chiếc váy hồng từ bụng đến đầu gối, chiếc váy chỗ bụng có 4 cái cúc áo được xếp thành hình vuông. Tôi mang đôi giày búp bê màu trắng. Tóc được tôi cột hai bên.
Nhi thì mặc một chiếc đầm xanh dương dài đến đầu gối. Mang đôi giày cao gót và tóc được thắt bím.
Mai mặc một chiếc đầm, phần ngang bụng được thắt dây nơ. Mang đôi giày búp bê. Tóc được búi cao.
Đến nhà hàng. Chúng tôi chỉ thấy ba người mẹ ngồi ở đó. Tại sao có 6 người mà chiếc bàn rộng dữ vậy? Dòng suy nghĩ phức tạp chạy ngang qua đầu tôi.
- Các con ngồi đi! - mẹ tôi mời chúng tôi ngồi.
Tầm 5 phút sau thì có ba người phụ nữ trạc tuổi mẹ chúng tôi tớ và ngồi chung bàn với chúng tôi.
Một người phụ nữ bẹo má tôi rồi nói:
- A, con dễ thương quá! Rất thích hợp làm con dâu bác!
Quát đờ phắc? Con dâu? Dòng suy nghĩ vốn đã rối nhùi trong đầu tôi giờ tăng lên gấp bội.
Hai nhỏ kia chẳng khác gì tôi cả, cũng bối rối chẳng kém gì tôi.
Còn mẹ của chúng tôi thì cười hài lòng.
- À, chờ chút đi. Con trai bác sắp tới rồi! - "mẹ chồng tương lai" tôi nói.
"Cạch" - tiếng cửa mở có người bước vào.
Đó là ba chàng trai rất đẹp trai. Họ vào bàn của chúng tôi ngồi.
- Đây, đây là con trai bác! - "mẹ chồng tương lai" nói.
Có đều, những người này làm tôi hơi thất vọng.
______________________
Góc tác giả.
- Chap hơi ngắn, thứ lỗi!