Bồ Công Anh Trong Gió

New message:
Chạm nhẹ ngón tay lên màn hình cảm hứng, Thảo Uyên chưa cần đến 2 giây để đọc xong tin nhắn. Dù đã chuẩn bị tinh thần từ trước, dù việc này chắc chắn xảy ra nhưng qua thật cô không giấu nổi sự tò mò và háo hức đang như bị kích thích với cường độ cao.
Cuối cùng thì cô cũng đã thu xếp một cái hẹn ăn tối với Uyên và Duy Linh.
Xoay ghế ra phía những tấm kính lớn, đôi bàn tay Thảo Uyên miết nhẹ lên thành cốc cà phê, mắt cô long lanh nhớ lại lần đầu tiên cô gặp cô giáo tài năng của mình, lần đầu tiên nhìn thấy Duy Linh vì cô giáo mà lúng túng cực độ, lần đầu tiên thấy anh vâng lời một người còn hơn cả mẹ mình, tới mức...
Nhấp một ngụm cà phê, Thảo Uyên bỏ lửng suy nghĩ...
Tinh... Tinh...Tinh...
- Alo?
- Thưa giám đốc, có cô Saly muốn gặp!- Thư kí nhỏ nhẹ.
- Phiền chị nóí với cô ấy là em đang bận.
- Vâng, tôi biết rồi.
Một cảm giác ngai ngái khó chịu khiến tàn dư còn vương của cà phê trở nên dở tệ. Có lẽ đã tới lúc cô cần nói chuyện riêng với Duy Linh để anh ấy giải quyết việc này.
*
Reng... Reng...Reng...
- Các em nhớ làm bài tập về nhà và đọc qua bài mới. Cả lớp nộp bài tập cho thầy!
Dứt câu sau, thầy Duy Linh bước lên bục giảng ghi rõ cách thu rồi nhanh chóng về phía bàn giáo viên dọn đồ.
Minh Linh nhìn cái tập 400 câu trắc nghiệm phải giải theo kiểu tự luận mà không khỏi nấc cụt, hức, bao hôm nó thức đêm vì cái thứ trời đánh này, làn da láng mịn của nó nổi mụn cũng vì thứ này; nó là nó hận môn Hoá. May là giờ nó đã có thể yên tâm ăn ngủ, không bị cái thời hạn đe doạ đến xanh cả mặt nữa. Hú hồn.
- Này, mấy hôm nay sao chiều nào cũng thấy cậu chạy biến đi đâu thế hả? Đi học thêm cũng đến trễ nốt- Nhi hích nhẹ tay nó.
- Ừ, tớ đang chuẩn bị một thứ.- Nó cười.
- Chuẩn bị gì?- Đứa bạn nhìn nó ngạc nhiên.
- Sinh nhật anh Gia Huy- Hai gò má nó ửng hồng khi thú nhận.
- Á.. à... Thảo nào... Sinh nhật anh Gia Huy cơ à?- Gật gù ra vẻ hiểu biết, Nhi im lặng một lúc chừng như suy nghĩ - Thế cậu định chuẩn bị bằng cách gì? Có cần tớ giúp không?
Chống tay lên cằm, nó dán mắt lên bảng ( có gì trên ấy đâu mà nhìn?+.+ )
- Tớ chuẩn bị xong hết rồi. Lúc sáng, dậy sớm, cũng đã kịp xin phép mẹ là...
- Mẹ ơi, cho con đi sinh nhật bạn vào tối nay mẹ nhé! Con hứa sẽ về sớm và làm bài tập đầy đủ. - Nhi cướp lời nó rồi bật cười khanh khách.
Chỉ có thể dùng một từ duy nhất để miêu tả Nhi lúc này- " nham nhở", nó phát hiện cái trạng thái này được đứa bạn thân nó ưa chuộng ghê gớm.
- Cậu thật đúng là banana.
Phẩy tay, nó lại tiếp tục chống cằm. Lúc sáng, khi lần lữa đứng trước cửa phòng mẹ đang mở hé, Minh Linh đã nghe thấy tiếng khóc. Mẹ nó khóc.
Hình ảnh mẹ ôm khung ảnh của anh cứ hiện lên trong đầu nó. Minh Linh chợt thấy thương mẹ vô cùng, vốn dĩ nỗi mất mát đâu chỉ mình nó cảm nhận được...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui