Đã hơn một tuần kể từ ngày Kim Taehyung đưa ra điều kiện với cậu.
Dạo gần đây Jungkook vẫn cứ loay hoay với mấy bản vẽ cùng bài thuyết trình.
Có một hôm Kim Taehyung sang phòng, hắn ngỏ ý muốn xem bài tập của cậu.
Jungkook lưỡng lự mãi rồi cũng đồng ý với hắn bởi vì hắn nói trước khi đem nộp cũng nên nghe người khác góp ý.
Kim Taehyung ngồi xuống sofa trong phòng cậu, ung dung gác chân.
Hắn cầm lấy bản vẽ xem qua xem lại, ánh mắt chăm chú giống như đang xem bản hợp đồng.
Nhìn hắn trong bộ dạng này, dù là mặc pijama cũng vẫn toát lên khí chất vương giả.
Taehyung đưa mắt nhìn Jungkook, thấy cậu ngồi trêи giường chăm chăm nhìn hắn không chớp mắt.
Hắn nhếch miệng cười thầm: “Có cần nhìn kỹ vậy không?”
“Con thử thuyết trình cho ta nghe.” Hắn đặt bản vẽ qua một bên, đan hai tay lại đặt lên đầu gối, tư thế sẵn sàng nghe cậu thuyết trình bài tập.
“Không được, chú xem bản vẽ thôi, thuyết trình gì chứ.” Tự dưng cả tai cậu nóng lên, thật tình không muốn người đàn ông này nghe bài làm của cậu.
Trước mặt người tài giỏi như Taehyung mà nói sai gì đó thì ngượng lắm.
“Ta sẽ không có cười con, dù gì về kiến trúc thì ta cũng không rành mấy.
Nhưng khi lên thuyết trình phong thái tự tin là rất quan trọng.
Con vượt qua được kiểm duyệt của ta thì sẽ không có gì làm khó con được.” Hắn điềm tĩnh trấn an cậu.
Jungkook lúng túng không biết làm thế nào, hắn nói cũng đúng.
Cậu mím môi đứng lên không dám nhìn thẳng hắn, chỉ để mắt nhìn bức tường sau lưng hắn.
“Thuyết trình thì nhìn vào ban giám khảo.” Kim Taehyung rót cho cậu ly nước rồi chỉ vào hắn.
Jungkook cầm ly nước uống một ngụm, cậu cố gắng bình tĩnh lại.
Jungkook không biết tại sao, chỉ là thường ngày cậu chưa thấy ai vượt mặt cậu, đứng trước người như này cậu thấy mình quá nhỏ bé, bao nhiêu tự tin cũng biến đi đâu mất.
Jungkook lấy lại tinh thần, làm cho xong đi cứ dây dưa mãi sao.
Cậu bắt đầu bài thuyết trình, ánh mắt cố gắng nhìn thẳng vào Kim Taehyung.
Jungkook vừa nói vừa nhìn hắn, người đàn ông này quá đẹp.
Cậu thừa nhận từ trước đến nay chưa từng hạ thấp bản thân trước người nào.
Nhưng lần này thì ngoại lệ bởi vì hắn quá nổi bật, cậu tin rằng dù trong đám đông thì cậu vẫn sẽ tìm được hắn.
Hắn ngồi đó vẫn vẻ điềm đạm như lần đầu hắn đến nhà cậu, chưa từng bắt ép cậu phải chấp nhận hắn là người nhà, chỉ đưa ra điều kiện cùng ý muốn gần gũi hơn với cậu, hôm nay lại còn đến giúp cậu góp ý bài học.
Dù cậu có cảm động nhưng vẫn thấy ánh mắt hắn nhìn cậu không giống như nhìn đứa con trai.
Ánh mắt hắn khó tả, người này chưa từng để cậu nhìn ra được tâm tư.
“Tốt, trôi chảy lắm.
Tuy nhiên người nghe con thuyết trình hôm đó không phải là ta mà là thầy cô trong trường.
Con phải nhìn sắc mặt của mọi người xem nên biểu hiện thế nào.
Với lại nói lớn một chút bởi vì trong phòng học không gian rộng hơn, nói to rõ thì mọi người sẽ đều lắng nghe được.” Kim Taehyung gật đầu nhìn cậu hài lòng.
“Lại đây.” Hắn vỗ vào chỗ bên cạnh hắn, muốn cậu đến ngồi ở đó.
Jungkook nghe lời làm theo.
“Bản vẽ này, ta nghĩ phòng ngủ con đừng cho thêm đèn chùm to ở trêи trần.
Cảm giác ngủ sẽ bị đè nén, nên để đèn ngủ nhỏ trêи bàn đặt cạnh giường.
Bằng không đi ngủ thì tắt hết đèn càng tốt.” Kì thật Jungkook thấy hắn nói câu đó xong trêи môi hiện lên nụ cười xấu xa, cũng không chắc hay cậu nhìn lầm?
“Con sẽ sửa nhưng con vẫn để đèn ngủ, ngôi nhà này con muốn thiết kế cho con.
Con không thể ngủ mà không có đèn.”
“Con sợ tối?”
“Cũng không hẳn chỉ là ngày trước nếu tắt hết đèn thì phải có Seokjin ngủ cùng.
Không thì con hay gặp ác mộng.”
“Vậy à.” Hắn lại biết thêm một thứ về cậu.
Cũng không phải là không hữu ích đâu.
“Thôi chú về phòng đi cũng trễ rồi, chắc mẹ đang đợi đó.” Hắn nghe câu này liền nghĩ đến cảnh hắn lén lút với cậu thì cậu kêu về sớm, vợ đang trông ngóng.
Hắn nên nghĩ theo cách này không?
“Được rồi, con ngủ sớm đi.” Hắn xoa đầu cậu rồi quay về phòng.
Chỉ là hắn muốn nghe xem bài làm của cậu thế nào để chắc chắn cậu có đậu hay không còn lên kế hoạch cho chuyến đi Mỹ.
Đúng là Jeon Jungkook thông minh, cậu không học khoa kiến trúc nhưng lại nói năng lưu loát về lĩnh vực đó, kiến thức đầy đủ.
Hắn nắm chắc 90% là cậu sẽ được một suất đi Mỹ… cùng với hắn.
…
Hôm nay là hôn lễ của Kim Taehyung – tổng giám đốc tập đoàn tài chính chứng khoán YCG lớn mạnh trêи đất Mỹ và Lee Dahye – con gái duy nhất của RoyalLee, gia đình quyền lực trong giới thượng lưu.
Chỉ vừa nghe giới thiệu về họ đã thấy rất xứng đôi, những người cùng tầng lớp trong xã hội.
Từ sáng đến giờ Jungkook cùng hội bạn của cậu đã đi đến vài cửa hàng để chọn suit.
Dù cậu không mấy hứng thú nhưng hôm nay là đám cưới của mẹ, vẫn nên là một cậu con trai tốt.
Họ được mời vào phòng VIP để xem những mẫu thiết kế trong bộ siêu tập mới.
Jungkook chọn một bộ suit đen đơn giản.
Cậu không muốn thắt nơ hay đeo caravat nhưng Hoseok nói hôm nay cậu cũng là con của cô dâu, caravat thì hơi văn phòng, không đeo gì thì quá đơn giản, tốt hơn là chọn nơ.
Vậy là cuối cùng Jungkook chọn một bộ suit đen phối cùng sơmi trắng và nơ đen.
Nhìn mình trong gương, thế nhưng cậu lại nghĩ không biết hôm nay Kim Taehyung mặc suit cưới sẽ trông như thế nào.
Chắc là còn khí chất hơn cả cậu.
Đã gần đến giờ, Jungkook cùng cả bọn được lái xe đến đón.
The Shilla là khách sạn ở Seoul được xếp vào danh sách hàng đầu thế giới.
Hôn lễ của mẹ sẽ được tổ chức ở đó.
Hôm nay có rất nhiều khách hàng lớn đến tham dự.
Toàn là những người học thức, những người trong giới thượng lưu quyền lực và giàu có.
Có cả gia đình của Jimin, Hoseok và Suga đến.
Họ đã lên trêи từ lâu rồi.
Jungkook có hẹn với Park Seyeon, cậu cũng muốn cô bé tham dự buổi tiệc này cùng cậu.
Dù sao hội bạn đã muốn xem mặt bạn gái mới của đại thiếu gia.
Cậu cho xe đón cô bé, lát nữa sẽ đến sau.
Bên ngoài khách sạn có một khu vườn lớn, còn có cả sân golf và hồ bơi ngoài trời.
Khách đến đây đều sẽ được lái xe của khách sạn đưa vào trong.
Đại sảnh rộng lớn được thiết kế theo hơi hướng Paris cổ điển.
Một đêm thương gia ở đây hơn vài trăm triệu là ít.
Rất nhiều người đang qua lại, họ đều khá bận rộn cho hôn lễ này.
Theo cậu biết dù có tiền cũng không thể muốn đặt tiệc ở đây là được, phải đặt trước rất lâu thế nhưng Kim Taehyung chỉ cần nói vài câu là đã được chuẩn bị sẵn một buổi hôn lễ hoành tráng ở phòng đặc biệt nhất.
Jungkook nhìn thấy nơi này quá rộng sợ rằng Seyeon sẽ không thể tìm được đường, cậu cùng cả bọn ngồi ở đại sảnh chờ cô bé.
…
“Seyeon ah, anh ở đây.”
Jungkook vẫy tay về phía Seyeon.
Trước mặt cậu là một cô nàng xinh xắn, giống như tiểu công chúa vậy.
Hôm nay cô nàng búi tất cả lọn tóc lên chỉ để vài sợi rơi xuống, thấp thoáng một cách đáng yêu.
Cậu đặc biệt chọn cho cô bé chiếc váy trắng xoè dài đến đầu gối, phần cổ vuông và tay phồng.
Cô mang đôi giày J'Adior Slingback Pump cùng với túi Lady Dior mà Jungkook đã gửi tặng.
Để đến những nơi này còn là bạn gái của cậu thì nên sở hữu vài món đồ hiệu đắt đỏ.
Seyeon thì không thể mua được nhưng còn có cậu mà lo gì.
Chỉ cần là cô ấy xinh đẹp đến dự lễ, mọi chuyện khác cậu sẽ sắp xếp.
“Em chào mọi người.
Thật ngại quá để mọi người đợi.” Seyeon cúi đầu chào hội bạn của cậu.
Hình như cô bé hơi lúng túng khi lần đầu tiên đến nơi thế này còn mặc trêи người những món đồ giá trị.
“Chào em anh là Jimin.
Đây là Hoseok và Suga.” Jimin lịch thiệp đứng dậy nắm tay cô chào hỏi.
“Jungkook đến giờ rồi mau lên trêи còn phải chào đón khách đó.” Suga gật đầu chào Seyeon rồi quay sang hối thúc cậu.
“Em không quen sao? Cứ thoải mái đi cùng anh là được.” Jungkook chạm lên mũi cô mỉm cười.
Cậu kéo tay cô bé khoác tay cậu rồi đi lên phía trêи nơi tổ chức hôn lễ.
Hôm nay tuy là không cho báo chí tham dự nhưng mẹ muốn thuê nhϊế͙p͙ ảnh gia và quay phim lại toàn bộ buổi tiệc.
Chắc hẳn là rất hãnh diện khi được kết hôn cùng Kim Taehyung.
Cậu nhìn thấy hắn từ xa đang chào hỏi những vị khách đến tham dự.
Hôm nay hắn vuốt mái tóc của mình lên khiến cho cả ngũ quan tuyệt đẹp đều nhìn thấy rõ.
Hắn mặc suit trắng, hai bên cổ áo vest phối đen và nơ đen làm điểm nhấn.
Hắn giống như một hoàng tử mà không phải, tả đúng hơn vế hắn thì phải là một vị vua, khí chất này thì không chỉ là một hoàng tử nữa.
Tuy vậy đối với Jungkook, Kim Taehyung hợp với màu đen hơn, như thế trông hắn sẽ lãnh đạm, nhìn vào sẽ thấy người đàn ông bí ẩn hợp với tính cách của hắn.
Seyeon khoác tay cậu cùng với hội bạn bước lại gần họ.
Jungkook nhìn mẹ rồi nhìn hắn mỉm cười.
“Hôn lễ rất đẹp.”
“Cháu chào cô, chào chú.
Chúc hai người hạnh phúc ạ.” Seyeon ở bên cạnh cũng cúi chào họ, rất lễ phép.
“Bạn gái con sao?” Kim Taehyung mỉm cười nhìn cô bé.
Từ trước đến này cô nghĩ Jungkook là thứ hai thì không dám nhận thứ nhất.
Cơ mà người đàn ông này lại khác.
“Đúng rồi, cô ấy là Park Seyeon.”
“Đáng yêu lắm.” Hắn còn khen ngợi cô nữa.
Seyeon cảm thấy người này nhìn cô hơi khác lạ.
Không phải chú ấy để mắt đến cô đó chứ?
“Dắt bạn gái vào trong đi, mẹ đã để bàn cho bọn con trêи gần sân khấu.” Mẹ cậu nhìn qua cô nàng một lượt khá vừa ý.
Bà ta hài lòng là vì chưa biết xuất thân của Seyeon mà thôi.
Bọn Jimin cũng chào hỏi và cùng cậu đi vào trong ngồi.
Jungkook xem đồng hồ, chỉ còn 15 phút nữa là đến giờ làm lễ.
Phía đối diện là bàn của ông ngoại và mấy đối tác làm ăn.
Cậu cũng hiểu chuyện đi đến chào hỏi một chút rồi quay lại bàn, đem theo một ly nước cho Seyeon.
Từ trước đến giờ tất cả bạn gái của cậu đều xuất thân giàu có nhưng nhìn là ra loại hư hỏng, ăn chơi cho dù có đắp lên người những món đồ đắt tiền.
Chưa có ai lại dễ mến và ngoan ngoãn như Seyeon cho nên cậu đặc biết chu đáo, đối xử tốt với cô.
…
Hôn lễ đã được bắt đầu, cửa phòng mở ra nhân vật chính bước vào theo lời nhạc.
Mẹ cậu muốn dàn nhạc chơi một bản Close To You của Carpenters.
Lời bài hát này theo bà ta nói là cảm xúc khi lần đầu nhìn thấy Kim Taehyung.
Dù lớn hơn Taehyung tận 9 tuổi nhưng vẻ đẹp của bà đánh bại mọi dấu vết thời gian, nhìn chẳng chênh lệch gì so với hắn.
Chiếc váy cưới là sự kết hợp của đường may tinh xảo, ôm gọn vòng eo, tôn lên những đường cong của bà.
Váy có phần đuôi dài, tay dài duy chỉ có lưng được khoét sâu để lộ bờ lưng trắng ngần.
Cả bộ váy lấp lánh cùng với ánh đèn từ khắp gian phòng đổ về khiến cho bà lại càng nổi bật hơn.
Cậu nhìn Kim Taehyung, rất muốn biết cảm giác của hắn khi nhìn bà ta lúc này là gì?
“Bác gái đẹp quá.” Seyeon nói nhỏ vào tai cậu.
“Em cũng muốn sau này trông xinh đẹp như thế.” Jungkook cũng chỉ mỉm cười với cô.
Tuy nhiên cậu không hề mong ý của Seyeon là muốn làm cô dâu của cậu.
Cả đời này cậu không có ý định ở cùng một người phụ nữ.
Buổi lễ diễn ra vô cùng long trọng, Kim Taehyung và mẹ uống rượu giao bôi trong tiếng vỗ tay nồng nhiệt của mọi người.
Đám cưới hoàng gia, mẹ chỉ cho dàn nhạc chơi đàn và những vị khách cũng rất từ tốn, ăn uống nhẹ nhàng không có hú hét cổ vũ.
Seyeon dùng xong món ăn nói với Jungkook muốn đi chỉnh chu lại.
Cậu chỉ cho cô đường đi rồi cùng hội bạn ngồi lại trò chuyện.
“Thấy sao?”
“Anh thấy cũng rất đáng yêu thế nhưng vừa rồi đôi mắt nhìn Taehyung có điểm lạ.” Suga vốn nhạy cảm, anh không phải là không thích những cô bé như thế.
Nhưng cứ nũng nịu rồi lại ngại ngùng, rụt rè trong khi bọn anh chẳng có biểu hiện gì quá đáng.
Như thế không phải hơi quá sao?
“Ai nhìn Taehyung lại không thế.
Em thấy ngoan đấy, nhưng cậu mà chia tay thì hơi mệt.
Chắc sẽ khóc ầm lên cho xem.” Jimin cười vỗ vai cậu.
“Tớ cũng không nghĩ là sẽ khóc ầm lên, thấy Seyeon cũng có cá tính riêng mà.
Chắc cậu cũng thấy vậy chứ, Jungkook?” Hoseok nhướng mày nhìn cậu.
“Tớ không quan tâm chỉ là lần này gặp cô bé ngoan hiền muốn tìm hiểu thử xem sao thôi.” Jungkook nhúng vai không có để tâm đến những gì bọn họ nói.
Cậu cũng đâu có nghĩ sẽ chơi trò nghiêm túc.
Chỉ là hiện giờ vẫn chưa thấy chán thôi.
…
Seyeon rẽ vào hướng nhà vệ sinh.
Cô nhìn mình trong gương khẽ nở một nụ cười tươi tắn.
Xinh đẹp! Yếu đuối là quyền lợi của phụ nữ.
Phụ nữ thông minh thì phải biết sử dụng nó.
Tất cả bọn đàn ông trêи đời này chung quy vẫn chỉ là muốn bảo vệ một cô nàng bé bỏng mà thôi.
Chỉ có phụ nữ khờ khạo mới cố gồng mình lên, hơn thua tranh ba cái quyền bình đẳng với đàn ông.
Nhìn cô bây giờ xem, chỉ cần có một cơ hội tốt thì sống cả đời không phải cố gắng.
…
“A!”
Kim Taehyung vừa bước ra khỏi cửa nhà vệ sinh, hắn đang mãi chỉnh tại tay áo thì theo phản xạ đỡ lấy người vừa va phải hắn.
Cảm nhận cả cơ thể mềm mại đang ép sát người hắn.
“Cháu xin lỗi, đôi giày cao gót trơn quá, thật bất cẩn.” Hắn nhìn ra đây là bạn gái của Jungkook.
Cô bé đang cúi đầu xin lỗi, lại đem đôi mắt ươn ướt vì lo sợ nhìn hắn.
“Không sao.
Cháu có sao không? Chân có bị gì không vậy?”
“Hơi đau chút, chắc không sao ạ.” Cô bé nhăn mặt thử đi một đoạn.
“A.” Cô nàng khuỵ xuống lại được Kim Taehyung đỡ dậy.
“Ta đưa cháu vào phòng nghỉ xem sao đã.
Đừng cố.” Kim Taehyung nhìn thấy vẻ mặt đau đớn cùng với nước mắt lưng tròng của cô nàng vội đưa tay bế sốc lên đưa vào trong phòng nghỉ.
…
Hắn bế cô nàng đặt lên giường, nhẹ nhàng giúp Seyeon tháo giày ra rồi kiểm tra cổ chân cô.
Hắn ngồi xuống, nâng chân cô đặt lên đùi hắn, nhìn qua nhìn lại xem xét.
Hắn lắc đầu rồi xoa cổ chân giúp cô.
Seyeon nhìn người đàn ông từ trêи xuống cùng với hành động nhẹ nhàng này rất muốn sà vào lòng hắn, để hắn nuông chiều hết mực.
“Chắc là bị nặng đấy.
Cháu đi không được cơ mà, đợi ta chút.” Nói đoạn hắn đặt chân cô xuống rồi bước ra bên ngoài đóng cửa phòng lại.
“Bảo Jungkook đến đây.”
Kim Taehyung giọng đanh thép nói với tên vệ sĩ đang đứng canh ở trước phòng.
Hắn cũng không có quay vào trong mà đứng chờ cậu đến.
Phụ nữ thông minh là phụ nữ không bày trò với đàn ông từng trải!
Nhìn thấy Jeon Jungkook từ xa hớt hãi chạy đến hỏi hắn Seyeon bị làm sao.
Kim Taehyung quay đầu về phía phòng ý muốn nói cô bé đang ở trong đó.
Seyeon ngồi ở trong vừa nhìn thấy Kim Taehyung bước vào, ánh mắt dâng trào niềm vui sướиɠ không giấu đi đâu được.
Nhưng rồi cô chuyển sang ngạc nhiên khi thấy Jeon Jungkook đi vào ở phía sau hắn.
“Em có sao không? Chân đau không đi được sao?” Jungkook ngồi xuống đỡ chân Seyeon lên kiểm tra.
Mấy cái vụ trẹo cổ chân này cậu nhìn cũng không biết trừ khi sưng tấy lên hay là đứt lìa thì may ra cậu còn biết tình hình thế nào.
“Chú xem thế nào, mấy vụ này con không rành hay là gọi bác sĩ đến.” Jungkook quay sang nhìn Taehyung hỏi ý.
Hắn nhìn thấy Seyeon căng thẳng hơn khi cậu bảo gọi bác sĩ.
“Không cần, chườm đá một chút là ổn rồi.” Hắn lướt ánh mắt lạnh lùng đến lạnh cả sống lưng nhìn Seyeon.
Hắn muốn cảnh cáo cô.
“Con tốt hơn là lo cho bản thân đi.” Hắn vỗ vai Jungkook rồi đi ra ngoài.
Jungkook không hiểu ý câu đó của hắn.
Kim Taehyung đâu phải kiểu người sẽ mềm mỏng với phụ nữ không biết thân phận.
Trêи đời cũng có hai kiểu đàn ông, một kiểu là chỉ cần thấy phụ nữ yếu đuối liền muốn che chở, bảo vệ.
Còn kiểu thứ hai chính là Kim Taehyung, chỉ có hắn là có quyền chọn người hắn sẽ bảo vệ, còn lại tất cả đều vứt khỏi tầm mắt.
Hắn đi đến gần tên vệ sĩ lúc nãy.
“Để mắt tới con bé đó.”
…
Kim Taehyung mệt mỏi đi vào phòng tắm.
Buổi lễ đã kết thúc từ lâu, còn tuần trăng mật của hắn và Dahye sẽ phải dời lại.
Từ hôm nay hắn sẽ chính thức là con rể của RoyalLee.
Còn có nhiều việc ở công ty phải xem qua.
Ngày mai có một buổi đến công ty nhận chức tổng giám đốc, hắn không muốn mang tiếng ăn bám nhà vợ, dù gì bọn họ nên biết để được Kim Taehyung lên điều hành công ty là một vinh dự lớn.
Ba vợ hắn cứ nhất quyết mời hắn về công ty để giúp đỡ, không để hắn mở thêm một chi nhánh của YCG ở Seoul.
Hắn cũng dễ dàng đoán được ý định của ông muốn dùng đầu óc hắn để quản lý.
Mấy người làm ăn kinh doanh này cho dù là con rể nhưng cùng ngành thì cũng muốn diệt.
Hắn không chấp nhặt.
Dahye đã đi ăn mừng hậu đám cưới cùng với mấy cô bạn rồi.
Hắn từ chối, thấy mình không thích hợp ngồi cùng nghe chuyện phụ nữ tâm sự.
Việc hắn cần làm lúc này là tìm Jungkook để hỏi tình hình yêu đương của cậu.
Bọn đàn bà ngoài kia dòm ngó gia sản này không ít, hắn biết điều đó.
Nhưng Jungkook nhà hắn là người thông minh, hắn không tin cậu lại bị dắt mũi.
Phụ nữ không biết điều thì xử lí gọn lắm nhưng còn tâm tư của đại thiếu gia này, lỡ mà yêu quá thì làm sao.
Kim Taehyung đi đến phòng Jungkook gõ cửa: “Jungkook, ta vào chút được không?”
“Có việc gì vậy, con vừa tắm xong.” Hắn nhìn cậu mặc đồ ngủ màu trắng, tóc còn ướt, những giọt nước đang thi nhau rơi xuống mặt cậu.
“Đem khăn đến đây.”
“Có gì sao?” Jungkook không hiểu ý, cậu đưa khăn lông cho hắn.
Taehyung cầm nó, kéo Jungkook lại gần mình, hắn đưa khăn lên vò vò tóc cậu.
“Tóc ướt thế này con sẽ cảm đó.”
“À để con tự làm được rồi.” Jungkook thấy ngượng ngùng lùi về phía sau.
Taehyung đưa khăn cho cậu.
Dù sao hành động vừa rồi đối với hai người đàn ông vẫn là không đúng lắm.
Hắn ngồi xuống ghế sofa, bắt chéo chân nghiêm nghị nhìn cậu.
“Con với Seyeon tình cảm tốt không?” Hắn vào thẳng vấn đề.
“Rất ổn, cô bé đáng yêu lắm.”
“Chú cũng thấy thế, cũng hợp làm con dâu trong nhà.”
“À không, con không nghĩ thế.” Jungkook thu lại nụ cười.
“Sao vậy?” Hắn nhìn ra được biểu hiện của cậu.
Vậy là không có ý dài lâu rồi.
“Con không nghĩ sẽ trói chân mình vào đâu.
Nói chung thấy hứng thú với Seyeon nhưng chú đừng đề cập đến tương lai.
Con không thích.”
“Được.
Thế ta không nhắc nữa.” Kim Taehyung đâu có ý định sẽ giúp cậu nhìn ra được sự thật.
Hắn chỉ muốn xem cậu có nghiêm túc hay không.
Nếu không nghiêm túc vậy thì để cậu tự mình biết ra bộ mặt của con bé.
Jungkook vẫn là nên bị sốc một lần để có kinh nghiệm hơn.
Còn bất quá cậu nghiêm túc thì hắn sẽ đi “hỏi chuyện” con bé kia.
“Bao giờ đến hạn nộp bài thi vậy?”
“Đầu tuần sau đó.”
“Nhớ những gì ta chỉ con đấy.
À Jungkook, không ngờ con lại có nhiều nước hoa như này.” Hắn đứng dậy đi đến tủ nước hoa của cậu.
Hắn nhìn qua một lượt, với tay lấy chai nước hoa Whiskey.
“Mùi này thế nào?”
“Mùi đặc biệt lắm nhưng không hợp với chú.” Cậu đi đến lấy chai nước hoa tên tay hắn đặt lại chỗ cũ.
“Tại sao vậy?”
“Mùi nó cay nồng của rượu Whiskey.
Chỉ hợp với người hơi nổi loạn dạng công tử ở các hộp đêm đấy.
Chú hợp với mùi này hơn.” Jungkook đưa tay lấy chai Gucci by Gucci Pour Homme rồi đưa cho hắn.
“Mùi của hương gỗ này đem lại cảm giác đàn ông nam tính.
Mang vẻ từng trải đứng đắn.” Còn có cảm giác dễ chịu, vừa tin tưởng nhưng cũng vừa bí ẩn, choáng ngợp.
Những câu này cậu không có nói ra với hắn.
Nói đến nước hoa Jungkook hơi có phần thả mình vào, những gì thật lòng đánh giá một người qua mùi hương cậu đều sẽ nói thật.
“Con thấy ta là người vậy sao?”
“Không phải à?”
“Có thể tặng ta không?” Hắn không trả lời câu hỏi của cậu.
“Được, con tặng chú, dùng nó khi ở cùng với người mình yêu sẽ thu hút hơn.”
Jungkook nhìn hắn cười.
Kim Taehyung nheo mắt nhìn cậu, cậu nhóc lần đầu cười với hắn.
Lại còn muốn chọc hắn, ý nói hắn cần có nước hoa thì mới thu hút hơn sao.
Hắn không có chấp.
Cậu nên ở gần hắn nhiều hơn sẽ biết hắn có bao nhiêu thu hút cùng thú vị.
Dám chọc hắn không thu hút, để hắn thử một chút xem phản ứng cậu thế nào.
Đúng là con thỏ trong khu rừng già.
Vẫn chưa biết ngoài kia rộng lớn thế nào đâu.
Thời gian còn rất nhiều, cứ thong thả thôi.
End chap 6.