Bộ Khoái Tướng Công Thăng Chức Ký

Ngươi nói cái xoa
xoa* ấy! Lạc Lạc nghe cũng biết ác phụ này đang dùng độc kế, như vậy
Trương bộ đầu có bí mật không thể để cho ai biết, nếu như hắn thực sự
tin câu nói vừa rồi của Trương đại tỷ, chẳng phải tự biến bản thân thành cái đinh trong mắt cái gai trong thịt của Trương bộ đầu rồi hay sao!
Lạc Lạc hận tới nghiến răng nghiến lợi nắm chặt thành quả đấm, trong
lòng nghĩ quả nhiên độc nhất phụ nhân tâm*.

(Xoa xoa: XX. Nguyên là OOXX để chỉ chuyện nam nữ. Trong câu này mình đoán là một câu chửi bậy.

Độc nhất phụ nhân tâm: thâm hiểm nhất là lòng dạ đàn bà.)

Quả nhiên Trương bộ đầu không nói tiếng nào, có lẽ đang quan sát biểu tình

của Trương đại tỷ, muốn đoán xem lời nàng nói là
thật hay giả, qua hồi lâu, đè nén giọng nói: “Ta sẽ nhanh chóng đưa nàng ra ngoài, đứa bé sống, nàng sống.” Nói xong liền rời khỏi.

Lạc
Lạc nhẹ mũi chân chạy ra ngoài, sau khi quay trở về phòng, mới phát hiện trong lòng vẫn còn hoảng loạn. Đứng trong phòng, Lạc Lạc lơ đễnh quay
đầu lại, phát hiện Trương bộ đầu đã đứng ở ngoài cửa sổ từ bao giờ, đang nhìn mình chằm chằm. Tóc gáy Lạc Lạc dựng đứng lên, vội trấn định miễn
cưỡng nặn ra một nụ cười: “Trương bộ đầu, người yên tâm, ta sẽ chăm sóc
tốt cho Trương lão nương và Trương đại tỷ. Mặc dù họ đều không nói
chuyện với ta, nhưng ta đưa đồ ăn, họ vẫn sẽ ăn thôi.” Nói đùa, Trương
đại tỷ ngươi có Liêu Âm Thủ, ta có Hộ Đang Quyền, cứ thử so chiêu xem
sao.


Trương Bộ đầu nghe vậy cũng cười gượng một cái, nhìn Lạc lạc một chút, có lẽ muốn quan sát nét mặt của nàng để đoán lời thật giả. Kể chuyện cười sao, Lạc Lạc ta là ai, chơi trò đoán biểu cảm với tổ tiên ở chỗ này, ngươi muốn vẻ mặt như nào cũng đều cực kỳ hài lòng. “Vậy làm
phiền rồi.” Trương bộ đầu nói xong liền rời đi vội.

Lạc Lạc khẽ thở ra một hơi, cả người mềm nhũn giống như không xương, ngây người đặt mông xuống ghế. Rốt cuộc Trương đại tỷ có mục đích gì? Trong lao tù này có thứ gì khiến nàng chú ý sao? Cố ý làm hại chính mình để khiến Trương bộ đầu tức giận? Ở nhà tự mình đấm bụng có khi còn hiệu quả hơn. Tức giận Trương lão nương? Muốn giết Trương lão nương! Ánh mắt đó, chính là ánh mắt cực kì căm hận! Nghĩ tới đây Lạc Lạc hít một hơi lạnh, nếu như trong nhà lao xảy ra chuyện, Mai ca ca của mình khó mà thoát tội, nói không chừng còn bị bắt tội vì quản giam không có năng lực! 

Không được, nhất định không cho phép chuyện như vậy xảy ra! Lạc Lạc đứng vọt lên, lúc này mới phát hiện chân mình đang run rẩy, rõ ràng là vừa bị dọa sợ. Trương bộ đầu không giống Từ Kiêu Đình có chút tùy ý thân mật mà làm bậy, không giống Lý Thừa Khoan trẻ con ngây thơ ương ngạnh phách lối, hắn âm hiểm xảo trá. Lạc Lạc nhìn bức tường phía sau giá bách bảo, mím chặt miệng nhỏ. 

Tiếng Mai Vô Quá truyền đến, Lạc Lạc giống như tìm được bến cảng để tránh gió xông ra ngoài, nàng muốn nhào vào ngực hắn, tạm quên đi ánh mắt âm lãnh làm người ta sợ hãi của Trương bộ đầu. “Mai ca ca” của Lạc Lạc chợt sững lại, bởi vì sau lưng Mai Vô Quá còn đi theo một người râu quai nón mặc tù phục. 

“Có việc gì gấp sao?” Mai Vô Quá ngăn tên râu quai nón lại phía sau, hỏi.

“Không vội.” Lạc Lạc có rất nhiều điều muốn nói, chẳng biết vì sao, lại chỉ nói câu này.

“Cứ về phòng trước, chờ huynh làm xong việc sẽ nói chuyện.” Mai Vô Quá phẩy tay một cái, ý bảo Lạc Lạc l*eq'w'y>Đ


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận