Bỏ Lỡ Tình Yêu


"A lô.

"
Buổi trưa, Phương Triều Anh và Lạc Yến Dung ra về do họ còn có công việc lẫn gia đình.

Lúc này, nhận được cuộc gọi từ một số điện thoại lạ nên Giang Vũ Thư có chút căng thẳng, sắc mặt trông rất nghiêm túc.
"A lô, cho hỏi là ai vậy?"
" Là bác Kỷ đây, mẹ của Kình Bắc.

Bác đang ở công ty của con, nhưng nhân viên họ bảo sáng nay con không đi làm, nên bác xin số điện thoại...!"
Giang Vũ Thư nhất thời ngây người trong phút chốc, sau đó vừa hoang mang và run sợ do vài lần gặp gỡ lúc trước cô phỏng đoán ba mẹ của Kỷ Kình Bắc rất nghiêm khắc, khó tính.
Và rồi, không nghe Vũ Thư phản hồi, bà Kỷ lại tiếp tục lên tiếng:
"Hiện tại con có bận việc gì không? Chúng ta cùng nhau ăn cơm trưa nhé? "

" Con...con..." cô lắp bắp do dự.
Bà ấy lại nói tiếp, giọng điệu có chút da diết:
" Bác rất hy vọng con sẽ đồng ý.

"
Nghe thế, Giang Vũ Thư sao dám từ chối, lập tức lễ phép đáp lời:
"Dạ vâng!"
Địa chỉ và thời gian bà Kỷ gửi sang cho Giang Vũ Thư, vốn dĩ nóng lòng từ hôm Kỷ Kình Bắc bảo cả hai đã chia tay, đặt biệt nhất là tối hôm qua khi anh bảo tám giờ ra sân bay công tác nhưng không, vội vàng lái xe bỏ đi đến câu hỏi của bà cũng chẳng hề trả lời, nửa đêm gọi cho Lâm Huân đến lấy vali đi công tác.
Như thế người làm mẹ như bà, sao có thể không lo lắng cho được.
Bà Kỷ hay Giang Vũ Thư đều đến trước giờ hẹn, căn bản sau cuộc gọi của bà là cô đã chuẩn bị đi ngay.

Lúc này, cả hai ngồi đối diện với nhau trên bàn ăn, tuy sắc mặt bà không quá tỏ vẻ yêu thích nhưng hành động lại rất chu đáo, sợ cô ngại ngùng nên chủ động gấp thức ăn vào bát rồi nở nụ cười từ tốn, điểm đạm cất tiếng:
" Con ăn đi."
"Dạ cảm ơn bác ạ! "
Sau đó, bà Kỷ cũng gấp thức ăn thường thức, cho cô bớt ngại ngùng, vừa ăn vừa trò chuyện:
" Lâu quá không gặp, con càng lúc càng xinh đẹp.

Tại ba của Kình Bắc không cho bác sinh thêm, chứ thực sự rất thích có một cô con gái...
Nói đến đó, bà Kỷ dừng lại tiếp tục mỉm cười, khuôn mặt có nét quý phái sang trọng, tuy gần năm mươi tuổi nhưng cực kỳ trẻ trung, xinh đẹp, thời trang cũng rất thời thượng, đơn giản nhưng tinh tế.
"Nhưng mà không có con gái thì có con dâu."
Trái tim của Giang Vũ Thư bỗng chốc bị bóp chặt, vừa ngại ngùng vừa lúng túng nên cúi xuống không dám đối diện với bà Kỷ.

Thấy thế, sắc mặt bà ấy đột nhiên thay đổi trở nên buồn rầu, sau đó vào thẳng vấn đề, nói tiếp:

" Hai bác đã biết hai đứa quen nhau và hiện tại đang xảy ra vấn đề, là việc gì vậy Vũ Thư? "
"Dạ..dạ...!"
"Hai đứa quen nhau đã lâu, nếu chia tay quá thiệt thòi cho con.

Nên vẫn còn cứu vãn được thì cố gắng cứu vãn, gia đình của bác lúc nào cũng sẵn sàng sang nhà con hỏi cưới.

"
Nồi lo lắng trong lòng của Giang Vũ Thư khi cả hai quen nhau nay đã yên tâm, chính là sợ gia đình của Kỷ Kinh Bắc không chấp nhận, sẽ phản đối cả hai bên nhau.

Chỉ là giờ đây tâm trạng cô ngổn ngang, bộn bề lắm, chẳng biết nên làm sao mới đúng, có nên ích kỷ vì bản thân và bù đắp những tổn thương đã gây ra cho anh.
"Con không biết nói sao nữa...hiện tại con rất rối rắm..."
" Hai đứa xảy ra việc gì? Bác có thể giải quyết giúp cho được không? "
Những lời bà Kỷ nói, Giang Vũ Thư có để tâm, suốt cả dọc đường lái xe trở về căn hộ nghỉ ngơi đều trong trạng thái suy tư.

Lúc này, xe đỗ lại ở tầng hầm, nhưng cô không vội vàng bước xuống, tiếp tục trầm ngâm một lát rồi xoay sang nhìn vào chiếc túi xách, bàn tay từ ở vô lăng chậm chạp mở ra, bên trong gồm phấn, son, ví, điện thoại ,...thì có cả một vỉ thuốc.
Phải, suốt mấy tháng qua ở bên Kỷ Kình Bắc anh, cô luôn sử dụng thuốc tránh thai, nhưng giờ đây cô lại không muốn uống nó...

Tự nhiên cô muốn làm mẹ, thích có một đứa bé là con của Kỷ Kình Bắc anh.
Reng...reng...reng...
Dù rất muốn yên tĩnh nghỉ ngơi khi cơ thể của Giang Vũ Thư cô hiện tại rất mệt mỏi, dường như không còn sức lực và đang phải cố gắng gồng mình giải quyết, nhưng điện thoại cứ liên tiếp reo vang làm phiền tâm trạng tồi tệ
Sau đó, cô ấn nút nghe máy do có kết nối Bluetooth điện thoại với xe ô tô, là một giọng nói nam tính khàn đặc quen thuộc với cô.
" Con đang ở đâu vậy Vũ Thư? "
" Có việc gì không ba?"
" Lần đó Kỷ Kình Bắc bảo con đến thương lượng gì? Vì sao lại đồng ý bỏ qua cho ba? "
Giang Vũ Thư mỉm cười nhưng ở hàng mi dưới nước mắt đang trực chờ rơi xuống, nghẹn ngào trả lời:
"Ba nghĩ một người đàn ông có tiền có quyền muốn thương lượng, thì họ sẽ yêu cầu việc gì? Nhưng mà mọi chuyện từ đây kết thúc rồi, ba yên tâm, đoạn clip đó Kinh Bắc đã hủy bỏ, anh ấy sẽ không dùng nó để hủy hoại sự nghiệp của ba."
Chỉ là từ bên đầu dây bên kia, không chỉ có một mình ông Giang, và cũng chẳng có duy nhất một giọng nói của ông ta phát ra.
Và rồi, Giang Vũ Ánh gào lên:
"Ba, rốt cuộc mọi chuyện là sao? Clip đó là gì? "


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận